“Quan gia tịch biên tài sản của những quan viên trên danh sách này, cung điện Lăng Hoa lại có thể tu sửa lại lần nữa, chi phí phong thiện của quan gia cũng có thể lơi lỏng đôi chút.”
Mạnh Vân Hiến lại lần nữa cúi đầu thi lễ.
Mặc dù quan gia không tỏ thái độ nhưng khi Tưởng Tiên Minh ra khỏi điện Khánh Hòa, thấy mưa bụi mịt mù bên ngoài, y thở phào nhẹ nhõm, cầm dù cùng Mạnh Vân Hiến đến một nơi hạ cấp.
“Nếu là bình thường, quan gia nhìn thấy sổ gấp như vậy cũng chưa chắc sẽ xử lý thái sư, nhưng hôm nay Mạnh tướng công lại nhắc đến chuyện phong thiện trước, lại nói đặt lòng dân lên đầu, chỉ sợ lúc này quan gia đã bị ngài thuyết phục.”
Tưởng Tiên Minh nói xong bèn dừng bước, thi lễ với Mạnh Vân Hiến: “Mạnh tướng công, vụ án này có hi vọng rồi.”
Những lời hôm nay của Mạnh Vân Hiến có thể nói là đâm vào rất nhiều chỗ trong lòng của quan gia, Ngô Quý phi đang được sủng ái, không lý nào lại mặc kệ người đệ đệ ruột thịt chết mà không cứu, quan gia cũng niệm ít tình cũ với Ngô Đại. Nếu là ngày thường, quan gia nhất định sẽ bao che cho Thái sư Ngô Đại, cứ bỏ qua một cách thật nhẹ nhàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT