Nghê Tố ăn nửa bát cháo nhỏ rồi lại ngủ thiếp đi, chỉ là toàn thân nàng đau đớn tột cùng, nàng ngủ không hề ngon giấc, nghe thấy âm thanh đóng mở hàng rào sắt ở phía phòng cho lính canh, nàng lập tức mở to mắt ra.
“Châu Đĩnh, lôi người ra đây.”
Nghê Tố chỉ nghe thấy giọng nói như thế rồi theo sau đó là những tiếng bước chân đi đến đầy vội vã, vài tên thân tòng quan xuất hiện ở chỗ cửa phòng giam, đang chuẩn bị tháo chiếc khóa đồng ra.
Ánh nến cháy sáng giữa đêm khuya khoắt, Từ Hạc Tuyết thấy dễ chịu hơn rất nhiều, linh hồn của hắn cũng không nhạt nhòa như trước nữa. Hắn nhìn theo mấy tên thân tòng quan đang mở khóa đi vào trong đỡ Nghê Tố dậy, hắn cũng không hiện thân, chỉ là khi va phải ánh mắt đang nhìn về phía mình của Nghê Tố, vẻ mặt hắn lạnh lùng, chỉ hơi lắc đầu với nàng.
Hắn không hiện thân thì chỉ có Nghê Tố mới nghe thấy giọng nói của hắn thôi, còn mấy tên thân tòng quân kia không hề nhận ra điều gì, bọn chúng đưa Nghê Tố ra khỏi cửa phòng giam, sau đó chuyến đến vùng nước trong hình trì, trói nàng lên khung tra tấn.
Khoá sắt lạnh như băng quấn lấy hai tay và eo của nàng, nàng không thể nhúc nhích, chỉ có thể nhìn vị đại nhân ăn mặc giống thái giám đang ngồi đối diện hình trì.
“Nghê tiểu nương tử lần đầu đến Vân Kính, rốt cuộc tại sao ngươi lại phát hiện ra thì thể huynh trưởng của ngươi ở núi Thanh Nguyên?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play