Mẹ Chồng Tôi Sống Lại Rồi

Chương 2: Nằm mơ biết trước


2 tuần

trướctiếp

Triệu Quế Hoa sáng sớm đập đầu, cả đại gia đình đều vội vàng tỉnh dậy.

Không có chuyện gì, giải tán sau đó cũng trở về phòng.

Tháng mười hai, trời đông giá rét, trong phòng cũng lạnh như băng, sáng sớm bếp lửa tắt.

Trang Chí Hi đi vào phòng liền ngồi chồm hổm xuống cho thêm củi vào lò, dặn dò nói: "Trong phòng cũng không ấm, em mặc nhiều áo vào."

Trang Chí Hi chính là người con trai thứ ba của Ông Trang và Triệu Quế Hoa.

Mới vừa rồi, đôi vợ chồng son vừa nghe thấy tiếng động liền vội vàng mặc quần áo đi ra cửa, mặc cũng không nhiều.

Nói xong, không thấy ai đáp lại, anh ngẩng đầu nhìn lên, thấy vợ mình đang ngẩn người, anh tằng hắn gọi một tiếng, "Minh Mỹ?"

Lúc này Minh Mỹ giống như đột nhiên thức tỉnh dậy, đôi mắt long lanh nhìn về phía Trang Chí Hi, ngơ ngác hỏi: "Anh gọi em?"

Trang Chí Hi cau mày: "Sao lại như người mất hồn vậy?"

Minh Mỹ vô tội chớp mắt mấy cái, nói: "Không có nha."

Trang Chí Hi nhìn Minh Mỹ thật kỹ, cười một cái, rồi lại cho thêm củi vào lò, thêm mồi lửa, xoay người chuẩn bị ra cửa, đi tới cửa, nghĩ đến cái gì đó liền quay đầu nhìn cô một cái, chỉ là cũng không nói gì, trực tiếp đi ra cửa.

Minh Mỹ nhìn Trang Chí Hi đi ra cửa, thở phào nhẹ nhõm, kéo ngón tay, một chút cũng không để ý đến người đàn ông mình vừa mới kết hôn này, ngược lại trong đầu đều là người mẹ chồng bị té đập đầu bất tỉnh.

Người ngoài không biết mẹ chồng cô Triệu Quế Hoa như thế nào, nhưng là cô biết!

Minh Mỹ cái gì cũng biết, cô từ nhỏ đã có "Tật xấu" này.

Cô sẽ "nằm mơ".

Người khác nằm mơ chỉ là ảo mộng, nhưng là Minh Mỹ nằm mơ lại hoàn toàn khác, từ nhỏ cô đã có thể mơ thấy "Nhật ký cuộc đời" của người khác.

Cũng khá là đầy đủ, nhưng chỉ là có liên quan đến những người bên cạnh cô, cô mới có thể nằm mơ thấy.

Chính vì vậy, đêm tân hôn mệt mỏi, cô cũng ngủ không ngon giấc, mơ thấy một giấc mơ sặc sỡ đầy màu sắc, sáng sớm liền tỉnh dậy.

Một lúc sau, cô lại mơ thấy mẹ chồng của mình.

Nghe nói, mẹ chồng cô là từ năm mươi năm sau trở về, bà ấy trải qua sự thay đổi của thời đại, chứng kiến sự phát triển của xã hội.

Sống lại một lần, bà phải sống lại ở thời đại nặng nề phong tục, cố gắng phấn đấu, phải đưa cả nhà, đi về phía huy hoàng.

Minh Mỹ tặc lưỡi hít hà, mẹ chồng cô cũng đã trăm tuổi, thật là, thật là lợi hại!

Cô cúi đầu gảy móng tay mãi, khiếp sợ, dù sao, sống lại cũng là một loại chuyện rất khó hiểu, rất dễ khiến cho người khác khiếp sợ.

Bằng không, cô cũng không hoảng hốt đến tận bây giờ.

Minh Mỹ cũng đã có kinh nghiệm nằm mơ, nhưng là không có kinh nghiệm đối mặt với chuyện sống lại nha.

Sau này, làm gì?

Trang Chí Hi quay lại, liền thấy vợ mình rũ đầu xuống giống như một con mèo nhỏ đáng thương, cúi đầu gảy móng tay, anh đi tới bên cạnh cô, nhìn thấy móng tay bị cô gỡ trụi, đưa tay nắm lấy tay cô.

Minh Mỹ: "A".

Gương mặt của cô lập tức đỏ lên, đúng là hai người đã kết hôn, cũng đã động phòng hoa chúc.

Nhưng thực ra, thời gian chân chính hai người chung đụng cũng không nhiều, bọn họ gặp mặt đến lần thứ ba đã quyết định kết hôn.

Cho nên nói, hai vợ chồng son, thật là không có tình cảm gì làm nền tảng.

Chỉ là bây giờ mọi người đều như vậy, có người còn mới gặp một lần liền quyết định, nếu để thời gian càng dài thì là đùa bỡn lưu manh.

Trang Chí Hi nắm đôi tay xinh đẹp của Minh Mỹ, ngồi bên cạnh cô: "Người nhà anh mặc dù không phải người hiền lành gì, nhưng là cũng không phải thích gây khó dễ cho người khác. Nếu như em cảm thấy có chuyện gì thiệt thòi, thì nói với anh, anh ra mặt giúp em.".

Minh Mỹ lập tức ngẩng đầu, trong nháy mắt kịp phản ứng được lý do anh hiểu lầm lúc cô ngẩn người, chỉ là lời này nói cũng rất dễ nghe, cô cười một cái, ánh mắt long lanh, giòn tan hỏi: "Thật sao?"

Trang Chí Hi bật cười, gật đầu: "Đương nhiên là thật."

Anh nắm tay vợ mình nói: "Anh đi nấu nước nóng, em đi đánh răng rửa mặt đi."

Đừng thấy hai người đều có điểm không hiểu lẫn nhau, nhưng là cũng từng "Trao đổi sâu sắc", tóm lại là thân mật.

Trang Chí Hi lấy áo bông đưa cho vợ mình, nói: "Đi, rửa mặt xong, anh giới thiệu một chút tình huống của nhà chúng ta."

Minh Mỹ mím môi gật đầu, đồng ý.

Nếu muốn ở lại nơi này, hàng xóm này kia cũng phải hiểu một chút, dù sao từ nay về sau, cuộc sống chung đụng cũng còn kéo dài.

Hai vợ chồng son cùng nhau đi ra ngoài rửa mặt, bây giờ cũng không còn sớm, trên căn bản nên đi làm thì đi làm, nên đi học thì đi học, chỗ bồn rửa mặt cũng không có người nào, hai vợ chồng xếp hàng đánh răng, liền thấy chị dâu cả Lương Mỹ Phân xách đồ ăn sáng vội vàng trở lại.

Lương Mỹ Phân liếc nhìn cái ấm bên cạnh bồn rửa mặt, mất tự nhiên cười một tiếng.

Tứ hợp viện của bọn họ cũng không thể so được với nhà tầng, nhà vệ sinh và ống nước đều là của mỗi gia đình, bọn họ ở đây từ trước đến nay ống nước đều là thông ở trong sân, cũng không có chia ra.

Sân trước sân sau mỗi người một cái, nước sinh hoạt trong nhà đều là lấy ở trong sân, cái bể nước giữa sân cũng là dùng để đánh răng rửa mặt, gội đầu, giặt quần áo chung.

Mỗi tháng phí nước, đều dựa vào đầu người chia ra, cho nên sáng sớm từ trước đến nay đều không ít người, mọi người làm gì cũng đều là tốc chiến tốc thắng, còn kiểu nấu nước rồi xách tới để đổ như vậy, cũng không có đâu.

Mùa đông cũng không có, than nấu nước không cần trả tiền sao?

Lương Mỹ Phân vừa vào cửa, cười nói: "Tình cảm vợ chồng nhà chú ba cũng thật tốt, sáng sớm rửa mặt còn dùng nước nóng."

Nhưng ý ngầm là: Thật là lãng phí.

Mặc dù em dâu út mới vào cửa, nhưng người chị dâu này cũng không một chút ngại ngần nào trước mặt mẹ chồng lớn tiếng, nói cho cùng gần đây cô ta cũng mới đắc tội với mẹ chồng, nếu như có thể khiến cho tâm tư của mẹ chồng để ở nơi khác, đối với cô ta mà nói cũng là một điều tốt.

 Suy nghĩ  của Lương Mỹ Phân thì rất tốt, chỉ là nói xong nhìn một cái, căn bản không có người tiếp lời, cha mẹ chồng căn bản không có ở ngoài phòng, ngay cả chồng cô cũng không ở đây, ngược lại hai đứa trẻ nhà cô nghe được giọng nói, vui vẻ chạy đến, kêu: "Mẹ, mẹ, ăn bánh quẩy!"

Lời cô nói không ai để ý, hai đứa trẻ vừa gọi vừa kêu, cha mẹ chồng lại đi ra, Triệu Quế Hoa  ào ào hô to: "Thằng ba, con dâu út, ăn cơm!"

Triệu Hoa Quế giọng nói oang oang, trong sân đều nghe thấy, vợ chồng son vội vàng vào cửa, Minh Mỹ xoa tay: "Thật là lạnh. "

Nhà mẹ cô là ở nhà tầng, thật đúng là không thể thích ứng được với cuộc sống của kiểu tứ hợp viện như thế này, sáng sớm, rửa mặt ở bên ngoài, rất lạnh.

Nhưng cũng đã gả đi rồi, Minh Mỹ chẳng nên nói gì nhiều.

Minh Mỹ ở bên ngoài rửa mặt, cóng đến xoa xoa tay, hai đứa trẻ trong nhà thèm ăn cũng xoa xoa tay.

Hai bạn nhỏ như cây đậu một năm chưa ăn được một lần, không đúng, đừng nói một năm, tổng cộng cũng chưa ăn được mấy lần bữa sáng như vậy, kích động đến đỏ mắt, không ngừng nuốt nước miếng.

"Bà, ăn cơm sao?"

"Bà, thật là thơm."

Triệu Quế Hoa : "Mấy người cứ ngớ ra làm gì? Mỗi người một chén đậu hũ, một quả trứng luộc, bánh quẩy.

Ăn đi, đứa trẻ ăn không nổi thì đưa cho ba mẹ."

Bữa sáng như vậy, cũng không cần chia, trực tiếp ăn là được.

Hai đứa con nít vừa nghe được có phần mình, vui vẻ phát ra tiếng kêu ô ô, giống như những chú chó nhỏ.

Triệu Quế Hoa bất kể những thứ kia, lấy cho mình mỗi thứ một phần, đầu tiên là một hớp đậu hủ, thỏa mãn ừ hử một tiếng, những năm này đồ ăn chính là thuần tự nhiên, ngay sau đó bắt đầu đập trứng luộc.

Mọi người ngồi vào chỗ, Minh Mỹ cũng đi đến.

Bất kể là gia đình như thế nào, thì bữa sáng như thế này cũng coi là rất tốt.

Điều kiện nhà mẹ cô tốt, nhưng để ăn được bữa sáng như thế này cũng khá căng thẳng, mấy đứa trẻ thì không được ăn như thế này bao giờ, ăn như hổ đói.

Làm cho Triệu Hoa Quế mắng: "Không ai cướp của mấy đứa, ăn từ từ, nếu bị nghẹn sau này bà không mua nữa!"

Lời này vừa nói ra, mấy đứa trẻ vội ăn chậm lại, nhưng thật là không nhịn được, chậm cũng không chậm được bao nhiêu.

Triệu Hoa Quế hiểu được, đây là do bụng không có mỡ mà.

Triệu Hoa Quế cũng cảm thấy mình giống như vậy, bà cảm thấy mình không quá tham lam hay thèm thuồng gì, nhưng vừa ngửi được mùi thơm của bánh quẩy cũng không chịu nổi, là cơ thể này bị thiệt thòi nên nó thế. Tuy nhiên là người "có kiến thức", lại là người lớn, Triệu Hoa Quế cũng không thể giống như những đứa trẻ được.

Lúc này trong gia đình không ai lên tiếng, mọi người cũng đều đang nhìn chằm chằm vào bữa sáng.

Minh Mỹ cũng giống như vậy, cô ăn đậu hủ, ánh mắt quét qua người trong nhà một chút.

Đứng đầu dĩ nhiên không phải người ngoài, chính là cha mẹ chồng cô.

Cha chồng cô là Trang Hạo Nhân năm nay không tới năm mươi tuổi, là một công nhân cấp năm ở nhà máy cơ giới tiên tiến, tiền lương năm mươi lăm đồng rưỡi, là người có tiền lương cao.

Bởi vì tên Trang Hạo Nhân (ý nghĩa: giả vờ làm người chính nghĩa) này đọc thật sự không nghe thấy xuôi tai, cho dù là nhân viên ở nhà máy hay là hàng xóm, đều có thói quen gọi ông với cái tên khác là: ông Trang “hũ nút" (Trang Lão Yên Nhi).

Nếu không nói, chỉ có tên sai, chứ biệt hiệu không bao giờ sai.

Người cha chồng này của cô, vừa chân thật lại hiền lành, nghe nói trong nhà cho dù có bất kể chuyện gì cũng đều là do mẹ chồng cô ra mặt.

Mẹ chồng cô thì lại mạnh như rồng như hổ, mẹ chồng cô tên Triệu Quế Hoa, mặc dù không có công việc, nhưng mọi chuyện ở nhà đều là do bà lo liệu, nghe hàng xóm nói còn là một người phụ nữ dữ dằn, không dễ chọc, theo không nổi.

Ban đầu hai nhà gặp nhau, bởi vì tính tình này của mẹ chồng Triệu Quế Hoa, mẹ cô còn do dự một hồi, nhưng mà vẫn đồng ý. Nhà có ba người con, đứng đầu chính là anh lớn Trang Chí Viễn, còn có một chị giữa đã gả ra ngoài là Trang Chí Tâm, còn chồng cô là người con thứ ba Trang Chí Hi.

Trang Chí Viễn cùng với anh ruột của cô là bạn học chung cấp ba, sau khi tốt nghiệp lại cùng nhau vào trạm xe lửa làm tiếp viên, cho nên hai người coi như quan hệ cũng không tệ, cũng bởi vì chuyện này, cô và Trang Chí Hi mới kết hôn.

Trang Chí Viễn kết hôn mấy năm, vợ của anh chính là chị dâu cả Lương Mỹ Phân, Minh Mỹ lén nhìn chị ta một cái, liền cảm thấy đây cũng là một nhân vật khá tính toán.

Lương Mỹ Phân vốn là có công việc, cô ta là nữ công nhân của nhà máy dệt, cùng với Trang Chí Viễn là một gia đình công chức.

Phải biết gia đình công chức này thể diện rất tốt.

Nhưng là, một tháng trước, lúc chuẩn bị hôn lễ cho cô cùng với Trang Chí Hi, người chị dâu này không lên tiếng nhưng âm thầm làm một việc lớn khiến mọi người bật ngửa

Cô ta không nói gì với người trong gia đình chồng, len lén nhường công việc của mình cho em trai ruột bên nhà mẹ đẻ.

Chuyện này như một ngòi nổ lớn, hết sức ảnh hưởng đến hôn lễ của Trang Chí Hi và Minh Mỹ, nếu không phải đều đã sắp xếp xong, thì bên phía nhà Minh Mỹ cũng muốn thoái hôn.

Nhà bọn họ cảm thấy người chị dâu này có thể làm được chuyện này thì cũng không phải là người đơn giản.

Dù sao, nếu như không ra ở riêng, vợ chồng con gái là một gia đình công chức, còn gia đình nhà chị dâu này, một nhà bốn miệng ăn mà chỉ có một người làm, rõ là muốn chiếm lợi ích.

Mẹ Minh Mỹ nhìn thấy như thế, hết sức không vui.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp