Lời nhắn từ editor LyLy xinh đẹp: không nên ăn uống khi đọc chương này, hoặc ăn xong hẵng đọc. Chúng tôi không chịu trách nhiệm nếu đọc xong bạn ko thấy thèm ăn ^^
Mất nửa ngày, Trang Chí Hi dẫn đầu cười ra haha một tiếng, vị anh trai lúc đầu nói ra cái j “tình cảm thắm thiết” chỉ cảm thấy mặt mình đều nóng lên, cái nhà này có loại nhóc con kiểu gì thế ! Rõ ràng là ham ăn đường! Cái gì mà tình cảm anh em thắm thiết? Không tồn tại nha! Trang Chí Hi: “Được rồi, người cũng đều đi rồi, chúng ta cũng tan đi.” Anh nói: “Các bạn nhỏ khác không có bị thương chứ?”
“Không có!” Các bạn nhỏ thanh thúy trả lời, bị thương là không có bị thương, nhưng là một đám bị dọa quá sợ.
Triệu Quế Hoa: “Không có việc gì không có việc gì.”
Thế hệ trước như các bà, đều là hiểu mấy kiểu dân gian, buổi tối sẽ lén vuốt ve an ủi đứa nhỏ hoặc đốt gì đó là xong, nhưng lời này bà chưa nói ra, những người khác cũng chưa nói, mọi người đều cực kỳ có ăn ý. Chuyện này nếu là nói ra, chính là làm mê tín phong kiến, nhưng mà không nói ra, thì gì cũng không phải!
(giải thích một chút từ Lyly: người TQ khi xưa quan niệm người có ba hồn bảy vía, nhưng hồn vía bên trong đứa nhỏ thì không được ổn định lắm, nếu bị dọa sợ có thể bay mấy một vài hồn vía, và khuyết thiếu hồn vía sẽ khiến đứa nhỏ bị ốm đau, sốt, khóc đêm…vv, vậy nếu nếu đứa nhỏ gặp người xung khắc, bị dọa sợ, hoặc dính vào cái gì không sạch sẽ… thì phải làm “phép” để gọi hồn hoặc ổn định hồn vía cho đứa nhỏ)
“Ai bị doạ sợ quá, về nhà nhất định phải nói cho người già trong nhà, hiểu được không?”
Mấy đứa nhỏ: “Hiểu được.”
“Vậy được rồi, tan, tan đi!”
Mọi người đang muốn tan, đột nhiên liền nghe một âm thanh suy yếu truyền đến: “Cứu cứu tôi……”
Bước chân mọi người đột nhiên ngừng lại, Triệu Quế Hoa: “Ai kêu đó?”
Bà vừa hỏi xong, chính mình ngẩn ra, vỗ đầu nói: “Ồ đúng rồi, bà Chu á! Bà Chu vừa rồi bị chó đuổi theo.”
Đó chính là chó hoang, cũng rất hung dữ, mọi người anh nhìn tôi tôi nhìn anh, đều không muốn dẫn đầu. Nếu là với người bình thường, vậy khẳng định là sẽ nhanh chóng giúp đỡ, nhưng người như mụ Chu Lý này ở trong viện thật không được ưa chuộng.
Mụ ta không chỉ độc mồm độc miệng mắng chửi người, còn có châm ngòi khích bác quan hệ mẹ chồng nàng dâu, quan hệ vợ chồng nhà người ta, làm mười phần nhanh nhẹn, hồi mới đầu còn là nguyên nhân dẫn đến vài gia đình đánh nhau, sau này lâu rồi, mọi người đều biết bản chất mụ, liền rất ghét mụ.
Thấy không, mọi người đều dừng, một chút cũng bất động.
Nói nữa, ai biết con chó đi hay chưa.
Triệu Quế Hoa nhìn một vòng, bà Vương không ở đây, cũng không kỳ quái, bà Vương là người khá tốt, nhưng chính là có một yêu thích, bà ấy thích uống rượu, ngày thường tự nhiên là không uống, nhưng mà ăn tết đó, khẳng định là muốn uống hai ly.
Tuổi lớn, uống chút rượu khẳng định ở nhà ngủ rồi.
Quản sự là bà Vương không ở đây, mọi người đều bất động, Triệu Quế Hoa do dự một chút, chủ động nói: “Tôi đây đi xem vậy.”
Thật là không nghĩ xen vào, nhưng rốt cuộc là cùng một sân.
Trang Chí Hi: “Mẹ, để con đi.”
Anh quay đầu trở về cầm cái chổi quét sân trong viện ra, nói: “Để con đi!”
Triệu Quế Hoa lắc đầu: “Vẫn là mẹ đi, đó là WC nữ, ai biết còn có người khác hay không!”
Tuy nói lúc này hẳn là không có chuyện gì, nhưng cũng không thể để con trai bà mang bêu danh phi vào WC nữ, một thanh niên mới vừa kết hôn truyền ra thanh danh như vậy tóm lại là không tốt. Bà đoạt cái chổi trong tay con trai, trực tiếp hướng WC đi vào. Bà đi thật cẩn thận, đến WC cửa, trái phải nhìn xung quanh một chút, đã không thấy chó hoang.
Loại chó hoang này đều là đặc biệt có tính cảnh giác, gặp được chuyện là khẳng định nhanh chóng chạy.
Nhưng mà cũng không biết chừng còn ở trong WC.
“Cứu cứu tôi với, ai tới cứu cứu tôi đi!” Trong WC truyền đến tiếng khóc của mụ Chu Lý.
Triệu Quế Hoa hỏi: “Bà Chu, chó hoang ở trong WC không?”
Mụ Chu Lý tạm dừng một chút, phút tạm dừng ngắn ngủi này thật vi diệu, làm Triệu Quế Hoa lập tức liền ngẩn ra, nói: “Chó hoang ở trong WC!”
Bà cũng không tiến lên trước, nói: “Tôi lại gọi thêm vài người.”
Bà quay đầu lại kêu: “Lại đến vài người nữa nào, chó hoang ở trong WC.”
“Cái gì cơ……?”
Mọi người đều không phải rất muốn đi lên.
Triệu Quế Hoa: “Mọi người nhanh lên, chúng ta cùng nhau đuổi chó hoang đi, cũng không thể nhìn bà Chu bị chó cắn chết phải không?”
Vừa nói như vậy, lập tức lại có mấy người tìm công cụ tiện tay tiến lên, tuy nói mọi người không muốn quản mụ Chu Lý, nhưng là vẫn là câu nói đó, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, bọn họ nhiều người như vậy chỉ đứng nhìn, thế sợ là cũng không tốt.
Nói thêm rốt cuộc là một cái mạng người.
Mọi người cùng nhau đi đến cửa WC, lúc này thì có nam có nữ.
nhiều người thì sẽ không sao cả, mọi người cùng nhau đi vào phía trong, chỉ là mới vừa lộ mặt, vài người đằng trước liền ọe một tiếng, quay đầu nôn khan.
Cái mụ Chu Lý cũng thật xui xẻo, mụ ta té ngã ở trong WC, vừa lúc ngã ở bệ xí. Trên tay dính đầy “màu vàng”. Mà lúc này chó hoang cũng vọt vào, Bạch Phấn Đấu không đuổi nó.
Chó không đổi được ăn phân, lời này luôn là không sai, con chó hoang lập tức tiến đến bên người mụ Chu Lý, liếm tay mụ. Nhưng mà chó hoang thật ra không cắn người.
Chính là chó hoang ăn một miệng, đầy mồm, làm người xem ghê tởm nôn khan, thứ chó hoang này là trăm triệu không thể ăn…… Bằng không thế nào cũng phải làm chính mình ghê tởm chết.
Chó hoang vừa thấy nhiều người như vậy, ư ử hai tiếng, đột nhiên hướng ra phía ngoài chạy như điên.
Triệu Quế Hoa và người xung quanh đều bay nhanh tránh ra, trốn được là trốn, chúng ta tuyệt đối không đuổi mày, một người đuổi tính chúng ta thua!
Chó hoang ngao ô một tiếng chạy thoát, mọi người lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, Triệu Quế Hoa xách theo cái chổi, nhìn mụ Chu Lý nằm liệt trên mặt đất, hỏi: “Bà Chu, bà còn có thể dậy không?”
Sợ mụ Chu trả lời không thể, bà nói: “Tôi thấy bà không có chuyện gì, bà vẫn là tự mình đứng lên đi.”
Mụ Chu Lý vốn dĩ ngã ở bệ xí, trên người thật ra không sao, bẩn thỉu chút thôi, nhưng là với “màu vàng” không có quan hệ, là vì WC dơ, nhưng mà, cánh tay mụ ta cắm xuống hố xí, lại bị chó hoang “Ăn” một lúc, làm cho toàn bộ cánh tay đều dây ra, không nhiều lắm, nhưng diện tích lại rộng!
Quả thực không thể nhìn thẳng.
Triệu Quế Hoa chịu đựng ghê tởm, yên lặng lui ra phía sau một bước.
Những người khác như là đàn em của bà, cũng đi theo lui ra phía sau một bước.
Triệu Quế Hoa: “Bà vẫn là về nhà tắm rửa đi.”
Mụ Chu Lý vừa rồi vẫn luôn không dám động đậy, sợ chính mình bị chó hoang cắn chết rồi ăn luôn, cả người đều mất lực, thấy hiện tại chó hoang chạy mọi người còn không cứu mụ, ngao ngao kêu: “Mấy người nhanh lên, làm gì thế? Mau tới giúp tôi đi!”
Triệu Quế Hoa nói trắng ra: “Không phải chúng tôi không nghĩ giúp bà, tôi thấy bà cũng không có chuyện gì, bà liền chính mình dậy đi! Bà như thế này, tôi làm sao dám động vào bà!” (người đầy cứt ai dám sờ ^^)
Mụ Chu Lý tức muốn hộc máu, rất muốn mắng chửi người, nhưng mà cũng thế thôi, mụ cũng biết Triệu Quế Hoa không dễ chọc, ngày hôm qua mụ còn bị Triệu Quế Hoa chửi cho một trận đó.
Mụ do dự một chút, kêu: “Khương Lô, Khương Lô đâu! ~ cái con Khương Lô này, con dâu nhà ai là cái thứ vô dụng vậy chứ. Gọi Khương Lô . Để Khương Lô lại đây đỡ tôi.”
Mụ mắng: “Cái này con đĩ này chỉ biết cả ngày ở nhà khoe khoang làm dáng, đồ khốn đáng chết. Khương Lô, Khương Lô đâu…… Còn không nhanh chóng lại đây!”
Một nàng dâu ở bên ngoài xa nhất nói: “Để tôi đi gọi cổ nha.”
Cô này nhanh chạy đến nhà Khương Lô, bên ngoài làm ầm ĩ như vậy, nhà Khương Lô lại đóng cửa, không ai trả lời. Cô gõ cửa: “Khương Lô, Khương Lô chị ra một chút, mẹ chồng chị té ngã ở WC, chị nhanh đi xem chút!”
Cô liên tục gọi vài lần, vào lúc cô cho rằng nhà không có ai, Khương Lô đầu tóc hỗn độn quần áo lôi thôi chạy ra, nói: “Làm sao thế? Mẹ chồng tôi làm sao?”
ánh mắt nàng dâu này lập tức liền xấu hổ.
Ai có thể nghĩ đến chứ. Ban ngày ban mặt cô ta ở nhà làm chuyện đó.
Khương Lô cũng mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, nhanh chóng hướng WC chạy, cô ta rất nhanh chạy tới WC, liền thấy vây quanh cửa WC mấy chục đầu người. Cũng không trách mọi người xem náo nhiệt, rốt cuộc ăn tết tất cả đều nghỉ, chuyện gì cũng không có, có náo nhiệt không xem là bị ngu. Hiện tại lại không có gì để giải trí. Liền chỉ trông cậy vào các tin tức buôn dưa kể chuyện để vui vẻ đó.
Khương Lô: “Nhường đường một chút, chuyện gì xảy ra!”
Cô ta rất nhanh đẩy đám người ra, liền thấy mẹ chồng có một cánh tay dính tràn đầy “chất vàng”, không nhiều, nhưng dày đặc.
Cô ta buồn nôn, ọe một tiếng, mụ Chu Lý lập tức mắng: “Thế đấy, mày cái con đĩ này còn dám ghét bỏ tao, tao như thế nào lại để con trai tao cưới loại đàn bà không có lương tâm như mày. Tao ở trong WC chịu tội, mày thì ở trong nhà hưởng phúc. Đáng chết, mày thật đúng là quá đáng chết á!……”
Đừng thấy là bị thương, mụ ta mắng chửi người lại mười phần có lực.
Có thể thấy nha, người là không có chuyện gì đâu.
Triệu Quế Hoa: “Được rồi được rồi, đừng mắng, nhanh chóng về nhà tắm rửa, bà cũng lớn tuổi như vậy, mặt đất WC trên không lạnh à.”
“Đúng vậy, bà Triệu nói rất đúng, nhanh chóng nâng dậy đi, số tuổi lớn xương cốt giòn, đừng để bị thương, về nhà tắm rửa xem tình huống, không được thì đi bệnh viện.”
“Ai u, ai u, tôi không chịu nổi! Số tôi thật khổ mà……”
Khương Lô cắn môi, trong lòng thật là cảm thấy mười hai vạn phần ghê tởm, cảnh tượng như vậy, ai không cảm thấy ghê tởm, chỉ là cô ta biết làm sao bây giờ đây.
Đây chính là mẹ chồng cô ta.
Cô ta cố nén ghê tởm, tiến lên đỡ mẹ chồng, nói: “Mẹ, con đỡ mẹ.”
Cũng thật may mụ Chu Lý là một bà già gầy khô, nếu đổi thành Bà Vương, vậy Khương Lô chắc không nâng người dậy nổi, vậy mà cô ta vẫn thật vất vả mới nâng mụ ta dậy được. Khương Lô ngửi được mùi thối nồng đậm, lại nôn một tiếng.
Mụ Chu Lý vừa thấy biểu tình của cô ta, lại bắt đầu mắng chửi: “Tao biết mày ghét bỏ tao, con gái cưng nhà chủ nhiệm chính là không giống nhà người bình thường. Đó, thật là không chịu được một chút khổ sở gì, không chịu được một chút vất vả, tao còn chưa có sao đấy, mày đã ghét bỏ tao rồi. Nếu tao già rồi cần đổ phân đổ nước tiểu, mày tám phần có thể đuổi tao khỏi nhà mất, gia môn bất hạnh, gia môn bất hạnh á nên mới cưới cái thứ đồ vật như mày!”
Khương Lô: “Mẹ, con không ghét bỏ mẹ.”
Người xem xung quanh quá nhiều, Khương Lô cảm thấy mất mặt tới cực điểm, cô ta cắn môi, cố gắng chống đỡ đưa mụ Chu Lý ra, chỉ là vừa ra lại càng thấy trước mắt tối sầm, không biết vì cái gì, người xem xung quanh càng nhiều, nhiều người như vậy, xấu hổ muốn chết.
Khương Lô chưa bao giờ nghĩ đến chính mình sẽ gặp phải tình huống như vậy, chỉ là đây là mẹ chồng cô, là mẹ ruột Chu Quần, cô không thể mặc kệ.
Khương Lô: “Mẹ, chúng ta đi chậm một chút, mẹ cảm giác chân thế nào?”
“Muốn gãy, chân tao nhất định là gãy rồi. Đi bệnh viện, tao phải đi bệnh viện á……”
Triệu Quế Hoa nhìn Khương Lô đem người đỡ về nhà, nghe Mụ Chu Lý liên tiếp tiếng kêu, lắc lắc đầu, nói: “Này là chuyện gì chứ!”
Chuyện được một lúc, đại khái là nhìn thấy mụ Chu Lý bị thương, mẹ chồng nàng dâu nhà họ Tô rốt cuộc mới chịu ra cửa, mụ già Tô nhìn Mụ Chu Lý, che mặt bịt mũi, nói: “Ai nha như thế nào như vậy thối, chị già, chị ngã vào trong WC sao?”
Mụ ta trong lòng rất cao hứng, mặt mày đều mang theo ý cười, nhưng còn muốn làm bộ quan tâm: “Chị coi chị sao không cẩn thận như vậy.”
Mụ Chu Lý trừng mắt hướng mụ Tô, mắng: “Mày còn ở nơi này vui sướng khi người khác gặp họa, nếu không phải thằng súc sinh nhỏ nhà mày, tao đến nỗi chịu tội lớn như sao? Mày là đồ đáng chết. Mày chờ tao tắm rửa xong, không giải quyết chuyện này cho tao, tao sẽ ném đầy phân người vào nhà mày!”
Mụ Tô: “???”
Mụ ta vẫn luôn không ra ngoài, tất nhiên không hiểu sự tình, nghi hoặc: “Bà này lại làm sao vậy, êm đẹp như thế nào lại phát hỏa về phía tôi?”
Trang Chí Hi chính là nhiều chuyện, anh lập tức nói: “Chuyện này thật đúng là cùng nhà bác có quan hệ đó. Kim Lai nhà bác dùng pháo nổ chó hoang, chó hoang đuổi theo bọn nhỏ chạy, vừa lúc Bạch Phấn Đấu đi ra ngoài, Bạch Phấn Đấu liền đánh đuổi chó hoang, Bà già Chu là cá bị vạ lây trong chậu. Té ngã trong WC còn bị chó liếm phân trên người một lúc.”
Mụ Chu Lý: “…… cái câu sau mày cũng không cần nói.”
Mụ chống nạnh: “Nghe thấy chưa? Chuyện này nhà mụ có trách nhiệm, tất cả mọi người đều chứng kiến, đừng tưởng rằng mụ không thừa nhận là xong, mụ chờ đó tao tắm xong sẽ nói.”
Mụ Tô: “A!!!”
Mụ ta đầu óc nhanh hoạt động. Nghĩ cách thoát khỏi chuyện này, nói: “Thế, thế bà cũng nói là chuyện do Bạch Phấn Đấu mà, cũng không thể hoàn toàn đổ tại đứa nhỏ nhà chúng tôi á! Bạch Phấn Đấu đâu? Ba đứa Kim Lai đâu?”
Trang Chí Hi: “Kim Lai bị chó cắn. Bạch Phấn Đấu mang đứa nhỏ đi bác sĩ rồi.”
“Á!” Mụ già Tô lập tức kêu lên, nói: “Đi bệnh viện? Đi bệnh viện nào? Tú con ơi, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ á!”
Vương Hương Tú: “Không có việc gì không có việc gì, có Phấn Đấu ở đó mà, ảnh nhất định sẽ giúp chúng ta chăm sóc tốt đứa nhỏ, chúng ta đi, chúng ta hiện tại đi!”
Hai người lúc này cũng bất chấp vừa rồi còn trốn tránh, trực tiếp liền hướng cửa đi ra ngoài.
Chính là hai người căn bản không biết đi chỗ nào tìm người. Lúc này, lão Bạch đứng dậy, đúng vậy, sau khi con của lão - Bạch Phấn Đấu đứng ra, lão Bạch cũng không cam lòng yếu thế đứng dậy.
Lão nói: “Tôi biết Phấn Đấu thường đi bệnh viện nào, hai người đi theo tôi đi, nhất định có thể tìm được!” hai quả phụ chân tay luống cuống theo lão Bạch vội vàng rời đi.
Đám người xem náo nhiệt không chút nào tản ra, nhóm hàng xóm chỉ chỉ trỏ trỏ: “đứa nhỏ nhà này mấy ngày nay đều lần thứ hai gây chuyện.”
“chả thế!”
Đứa nhỏ này nghịch quá nghịch, ít nhiều vẫn nên quan tâm. Bằng không cứ như này mãi sao.
Mụ Chu Lý căm giận: “Hòa thượng chạy được miếu không chạy được.”
Mụ chỉ đạo: “Khương Lô mày đun nước ấm, tao ở trong sân tắm rửa một cái.”
Triệu Quế Hoa: “Con mẹ nó, mụ vẫn là người sao? Trên người mụ là mùi vị gì, mụ ở trong sân tắm rửa? Nói thêm nữa trong viện chúng ta bao nhiêu thanh niên trai tráng, mụ nghĩ đến trong sạch của chúng một chút được không! Ai muốn nhìn mụ á! Mụ còn ở trong sân tắm rửa! Có thiếu đạo đức không?”
Lúc này, bà là nhất định phải đứng ra, con mẹ nó chuyện này không phải ghê tởm người ta sao?
“Tôi nói cho mụ biết, mụ nếu dám ở trong viện tắm rửa, tôi liền đi tổ dân phố tố cáo mụ quấy rối - lưu manh!”
Mụ Chu Lý gắt gao nhìn chằm chằm Triệu Quế Hoa, Triệu Quế Hoa một bước cũng không nhường, mẹ nó, làm sao bây giờ? Đáng thương mấy nhà ở tiền viện, hai nhà khác đều chạy đi rồi, chỉ có thể bà tới dẫn đầu, chẳng qua cũng may hậu viện cũng là không đồng ý, trước sau viện cái cửa đều không có, bọn họ hậu viện cũng muốn sinh hoạt!
Ai muốn cảm thụ nước phân, ai muốn xem một bà già tắm rửa, mẹ nó cay mắt!
Tóm lại không được, trăm triệu lần không được.
Triệu Quế Hoa dẫn đầu, lập tức có người phụ họa: “Chả thế thì sao? Làm gì có người cư xử vậy, nếu mụ dám làm như thế, chúng ta cũng đi tổ dân phố, không có chuyện bắt nạt người như vậy.”
“Đúng đó, ai chọc đến mụ, mụ tìm người đó, sao lại làm khổ nhóm quần chúng vô tội này!”
“Mụ này đã rất thối, tắm rửa nước ấm không phải là càng thối? Mụ không sao chứ chúng tôi không chịu được.”
“Đúng đó đúng đó.”
Hiện trường hoàn toàn hỗn loạn.
Mụ Chu Lý đánh không lại mọi người, hừ một tiếng, nói: “Một chút cũng không biết kính già yêu trẻ, về nhà rửa thì về nhà rửa, Khương Lô, mày còn làm gì, liền nhìn mọi người quở trách tao? Mày trong lòng vui lắm đúng không? Tao sao lại có loại con dâu như mày.”
Khương Lô: “Mẹ, con không mà, con đỡ mẹ, con nấu nước cho mẹ, mẹ ở nhà tắm rửa đi, con dọn dẹp.”
Mụ Chu Lý: “Tao nhổ vào, còn cần mày giả vờ làm người tốt?”
Mụ ta mắng ra, ngay sau đó nói: “Mày thật không đáng tin cậy chút nào.”
Triệu Quế Hoa nhìn Mụ Chu Lý không kiêng nể gì mắng con dâu, rất muốn nói loại không đáng tin cậy chính là con trai của mụ ý? Mụ đã bị như này, ở cửa nhà gào lâu vậy, con trai của mụ cũng không thèm ra cửa xem một chút.
Nhưng mà Triệu Quế Hoa rốt cuộc không nói ra. Lại không phải con trai của bà, nói thêm là mụ Chu Lý chính mình thích thế, Khương Lô cũng không thấy kêu ca. Bà không nghĩ tiếp tục ngửi cái hương vị này, xoay người về nhà.
Không chỉ bản thân mình đi, còn gọi: “Đều về nhà cho tôi, có cái gì hay ho!”
Trang Chí Hi muốn nói, kỳ thật khá hay đó chứ, nhưng là nghĩ lại, không nói gì, miễn khiến mẹ nổi nóng. Náo nhiệt kiểu này, thật là không thường có đó, có thể nói Mụ Chu Lý cũng thật là người tốt, Tết nhất cho mọi người tăng thêm niềm vui á.
Chính là cái niềm vui này có chút “hương vị”!
Chỉ cần cái náo nhiệt này, ít nhất có thể kể một năm!
Thật là chưa từng nghe thấy, chẳng qua anh cũng biết, chuyện này còn không xong đâu, theo tính cách của mụ Chu Lý này, không kiếm chuyện với nhà họ Tô và Bạch Phấn Đấu mới là lạ.
Lúc này mới chỉ là nửa trận đầu, hy vọng, nửa trận sau càng xuất sắc.
Trang Chí Hi cảm thấy, cần thiết có nửa trận sau, hy vọng cô vợ anh có thể về kịp, anh nhanh chóng đuổi theo mẹ mình, nhỏ giọng nói: “Mẹ, nhà ta còn có hạt dưa không?”
Triệu Quế Hoa liếc hắn.
Trang Chí Hi không che giấu chút nào ở trước mặt mẹ đẻ, nói thẳng: “Khẳng định còn có hồi sau đó, cắn chút hạt dưa xem náo nhiệt mới hay à. Nếu không cứ cảm thấy thiếu thiếu.”
Triệu Quế Hoa ha hả cười, nói: “thiếu thiếu gì? Thiếu đạo đức!”
Trang Chí Hi thật vô tội, anh nói: “Mẹ coi kìa, sao lại nói con trai mình như vậy.”
Triệu Quế Hoa: “Được rồi, trong nhà có hạt sống, chờ chút lấy ra rang.”
Trang Chí Hi: “Con thấy được đó! Mẹ, không hổ là mẹ mà.”
Triệu Quế Hoa: “Ha hả.”
Triệu Quế Hoa: “Không quan tâm chuyện nhà người ta, chuẩn bị làm sủi cảo đi. Mẹ băm thịt, xong chút nữa mọi người cùng nhau hỗ trợ.”
Trang Chí Hi lập tức nói: “Tốt.”
Hai đồng chí nam giới khác nhà họ Trang cũng tỏ vẻ đồng ý, có thể không đồng ý sao? Nếu không đồng ý, bà lão khẳng định là muốn nổi bão, bọn họ không thể trêu vào.
Nhưng mà, cuối năm nay thật đúng là rất có “hương vị”.
Ông Trang “hũ nút” nói: “Mọi người nói, có hay không một loại khả năng, mụ Chu là thấy mọi người ăn tết quá đơn điệu, cho nên sáng tạo cho mọi người một chút lạc thú?”
Một đám người yên lặng nhìn ổng, Ông Trang “hũ nút” xấu hổ cười cười, nói: “Không, không có khả năng ha!”
“Đương nhiên không có khả năng! Ông nghĩ cái gì vậy!”
Triệu Quế Hoa: “Nói đến cùng chuyện hôm nay vẫn là do Kim Lai mấy đứa nhỏ không hiểu chuyện, đang êm đẹp trêu chọc chó hoang làm gì, con chó hoang cả ngày chạy ở bên ngoài, không trêu chọc nó, nó cũng đều không tới gần người, cũng không cắn người. Tôi thấy á, chính là đứa nhỏ Kim Lai này quá có thể gây rắc rối, tìm đường chết, bằng không ông coi mụ Chu, cũng cùng chó hoang ở một chỗ, chó hoang có cắn mụ ta đâu?”
Ông Trang “hũ nút” nhỏ giọng: “Cũng có khả năng là vội vàng ăn phân, lo liệu không hết quá nhiều việc khác.”
Triệu Quế Hoa: “……”
Bà hơi hơi mỉm cười, nói: “Cái gì ông cũng biết phải không?”
Ông Trang “hũ nút” nhanh chóng làm một động tác câm miệng, không dám nói gì nữa.
Triệu Quế Hoa: “Vậy còn được đó.”
Triệu Quế Hoa: “Được rồi, chúng ta làm vằn thắn thôi, không có chuyện gì quan trọng hơn ăn sủi cảo đúng không?”
“Cái đó khẳng định là không có.”
Làm gì có chuyện gì quan trọng hơn ăn sủi cảo nữa cơ chứ.
Đó chính là sủi cảo, sủi cảo ăn rất ngon đó!
Người một nhà rất nhanh bận việc, Trang Chí Hi nhìn mẹ lấy ra một miếng thịt, chừng hai cân (cân trung quốc bằng ½ cân ta), bắt đầu băm nhân, cười hắc hắc vui mừng, có thể không vui sao? Nhà anh bình thường làm sủi cảo không cho nhiều thịt như vậy, kỳ thật có thể thấy, mẹ anh cũng không phải kẹt sỉ đâu, chính là trước kia đồ vật quá ít, luôn cần phải tính toán chi li, năm nay đồ vật nhiều, là có thể hào phóng một chút.
Tuy nói là băm nhân sủi cảo, nhưng một chút cũng không ảnh hưởng tới Triệu Quế Hoa và mọi người hướng ra phía ngoài nhìn xung quanh, bọn họ thời khắc chú ý, muốn xem người nhà họ Tô khi nào trở về, chuyện này á, bảo đảm phải có phân xử.
Loại sự tình này, bọn họ cũng không thể vắng họp.
Triệu Quế Hoa chuẩn bị đầy tràn một chậu nhân thật to, thấy bột mì cũng nhồi xong rồi. Gọi người một nhà, cán vỏ nào cán vỏ nào, làm sủi cảo làm sủi cảo. Triệu Quế Hoa nhìn xung quanh, Trang Chí Hi cười trêu chọc: “Mẹ, mẹ còn rất có tinh thần xem náo nhiệt đó, thật có thể làm nhiều việc một lúc.”
Triệu Quế Hoa trừng anh một cái: “Con nói cái gì bậy đó, mẹ là trông Hổ Đầu với Tiểu Yến Tử nhà ta, hai đứa nhỏ vừa rồi còn bị dọa quá sức, thế mà lại ra cửa chơi, đứa nhỏ thật là vô lo vô nghĩ.”
Trang Chí Hi sâu kín: “Đó chính là quá ít bài tập.”
Triệu Quế Hoa: “Con cũng thật quá thể.”
Bà đã nhìn ra, muốn nói gây khó cho người khác, thằng ranh này đứng thứ nhất.
“Mẹ, mẹ nói bà Vương là uống bao nhiêu, chuyện lớn cả một buổi chiều như vậy cũng chưa xuất hiện.”
Triệu Quế Hoa: “mẹ làm sao biết? Bà Vương là thích cái món đó, Nói thêm ai có thể nghĩ đến có chuyện vào ngày này?”
Người nhà họ Trang động tác nhất trí gật đầu, chuyện này thật đúng là, không ai có thể nghĩ còn có người ở 30 tết còn gây chuyện như vậy. Thật là không thể tưởng được đó!
Nhưng mà hiện thực luôn là có khoảng cách với tưởng tượng, người nhà họ Trang vò đầu bứt tai chờ người nhà họ Tô hoặc là nhà họ Bạch trở về, nhưng là cứ lần lữa mãi, cảm giác trời sắp tối đen, người cũng không có trở về.
Đừng nói nhà ông Trang, ngay cả người khu hậu viện, còn có hàng xóm sân chung quanh cũng không ngừng “tạt qua tạt lại”, muốn làm gì á, không cần nói cũng biết.
Chỉ là không về chính là ko về.
Mụ Chu Lý đã lấy băng ghế ngồi ở cửa, gắt gao nhìn chằm chằm cửa lớn, người ta vẫn không trở về.
Trang Chí Hi phát ra câu hỏi từ linh hồn: “Bọn họ hai nhà chả nhẽ là sợ bà Chu quá, chạy án luôn?”
Triệu Quế Hoa: “……”
Có thể không đoán lung tung không?
Chuyện này sao có khả năng?
Bà nói: “Chưa biết chừng, là hai mụ quả phụ nhà họ Tô lấy lí do đứa nhỏ bị thương, lừa hai bố con nhà kia ăn bữa cơm chiều đó, cũng không phải không thể ăn bên ngoài. Nhà bọn họ bớt một bữa là một bữa.”
“Ui cha…… tất niên không ở nhà ăn sủi cảo? vậy cũng quá đáng.”
Nhưng là nghĩ một chút, việc này là hai người nhà họ Tô có thể làm ra được đó!
“Con xem đi, mụ Chu tức giận, càng tích lũy càng nhiều, đến lúc đó khẳng định muốn nổi điên.” Triệu Quế Hoa dứt khoát kết luận.
******
Chạng vạng sắc trời bắt đầu đen, đèn đường sáng ngời, trên đường không còn có người, Minh Mỹ tan tầm sớm chút, đã sớm hẹn Trang Chí Hi tới đón cô, nhưng vì cô tan tầm sớm, cũng chỉ có chính mình một người đó. Cô chạy chầm chậm, chớp mắt liền về tới ngõ nhỏ, tiếng pháo vang trong ngõ nhỏ không ngừng, Minh Mỹ nhanh chóng chạy vội tới cửa đại viện khu bọn họ, vừa vào cửa…… Sợ ngây người.
Cả đại viện, tập thể động tác đều nhau quay đầu nhìn cô.
Minh Mỹ: “Ơ! Cái này…… Mọi người là tập thể chờ tôi sao?”