Tôi Mở Trang Viên Khách Sạn Ở Mạt Thế

Chương 4. Tiếp tục thuê phòng


4 tháng

trướctiếp

- Thật vậy ạ?

Đổng Duyệt cả người chấn động.

Không chờ Cố Vãn Ngâm trả lời, cô bé nhanh chóng chạy vào phòng bếp, mở vòi nước ra.

Nhìn thấy bên trong quả nhiên chảy ra nguồn nước trong veo, đôi mắt cô bé lại đỏ lên.

Nước trong vắt, đây là nước trong vắt nha! Ở trong mạt thế, có thể uống một ngụm nước sạch, đó là điều không dễ dàng!

Cô bé không có đồ gì để đựng nước uống, cũng bất chấp, lập tức trực tiếp đem miệng thò lại gần, uống từng ngụm từng ngụm.

Chờ cô cảm thấy bản thân uống đủ rồi, mới đóng vòi nước lại, dùng mu bàn tay xoa miệng, lại đi về phía cửa.

Đại khái là sợ cô bé sẽ xấu hổ, Cố Vãn Ngâm đã bối qua thân đi.

Cô cười cười, vừa muốn nói cái gì, tiếng bước chân "đặng đặng đặng" lại vang lên, là Coca cùng Hamburger đã trở lại.

Trong tay hai đứa cầm vài rất nhiều bánh mì, hơn nữa là khác nhau về hương vị, có bánh mì đặc ruột, bánh sừng bò, bánh nhân dừa khô, còn có cả bánh nho khô, bánh dâu tây, bánh mứt trái cây v.v.v…..

- Chị khách trọ, chị muốn ăn cái nào?

Âm thanh của Coca thanh thúy hỏi. Đổng Duyệt run rẩy cầm lấy một cái bánh mì dừa nạo. Lúc này, nàng phòng tạp thượng, tích phân đã biến thành linh.

Cố Vãn Ngâm đã mang theo Coca cùng Hamburger rời đi, Hamburger đi phía trước còn kéo cô để nói ý kiến của bé.

Đổng Duyệt đóng cửa lại, trước khôi phục lại tâm tình kích động, sau đó mở túi đóng gói bánh mì ra, bắt đầu cắn từng ngụm từng ngụm.

Bánh mì mềm mại đặc ruột, mùi dừa thơm nồng, thật sự là ăn quá ngon!

Không biết có phải bởi vì lâu không ăn qua đồ ăn bình thường hay không, Đổng Duyệt cảm thấy, ngay cả trước khi mạt thế, cô bé đều chưa từng ăn qua bánh mì nào ngon như vậy!

Nhưng mà đã hơn một năm ăn mặc tiết kiệm đã khiến cô tạo thành thói quen, cô bé không có đem tất cả bánh mì ăn hết, cố nén lại cảm giác thèm ăn, để lại một nửa, chuẩn bị để ngày mai ăn.

Sau đó, cô bé lại đi phòng bếp uống chút nước, sau đó đến trên giường nằm xuống.

Giường cùng gối ngủ đều hơi cứng, chăn cũng chỉ có một lớp hơi mỏng, nhưng đây là tại mạt thế, có thể có một nơi như vậy cho cô bé nghỉ ngơi yên ổn, đã là quá mỹ mãn.

Đổng Duyệt cảm thấy thực thỏa mãn. Kỳ thật trên người cô bé, còn có hai viên tinh hạch, một viên cấp một, một viên cấp hai.

Cô bé cũng không phải dị năng giả, nhưng là một năm vận may của cô bé tới không tồi, không chỉ có còn sống, còn nhặt được một viên tinh hạch cấp hai.

Đến nỗi một bậc, là cô bé có một lần gặp được một đám người đang đánh nhau với cùng tang thi, cô bé thuận tay đã giết chết một tang thi cấp một, nên mới lấy được viên tinh hạch.

Cô bé cảm thấy, nửa cân giăm bông cùng khăn tay rách nát đều có thể đổi được mười một điểm tích phân, vậy tinh hạch khẳng định có thể đổi nhiều điểm hơn.

Nhưng cô bé không hấp tấp lấy ra luôn, ở lại trước một ngày, hôm sau lại nói tiếp.

Thiên tai gì đó trước giờ không nghe ai đề cập tới, nên cô bé vẫn là không dám quá tin tưởng, nhưng nơi này có thể tránh tang thi hoàn toàn.

Nếu một ngày trôi đi, vẫn không có bất kì con tang thi có thể tiến vào, cô bé nhất định phải ở chỗ này tiếp tục thuê! Cái gì căn cứ cho người sống sót, sao có thể so với nơi này được!

……

- Đã giải khóa nhiệm vụ mới, phải để khánh trọ phòng 201 tiếp tục thuê, tiếp tục thuê phòng không giới hạn, nhiệm vụ khen thưởng: mở khóa phòng 203 cho khách sạn, không giới hạn sữa bò, không giới hạn trứng gà, không giới hạn cơm, hai máy chế biến thức ăn sẵn.

Nghe được âm thanh hệ thống, Cố Vãn Ngâm kinh ngạc hỏi: 

- Cô bé đó chỉ là làm thủ tục tiếp tục thuê phòng, mà có thể được khen thưởng nhiều đến như vậy sao?

- Về sau hoàn thành nhiệm vụ khen thưởng sẽ càng ngày càng nhiều.

Hệ thống giải thích nói.

- Còn có, lần này khen thưởng không hạn số lượng trứng gà cùng hai máy chế biến đồ ăn ta muốn nói một chút, ở bên cạnh phòng chính, là một phòng ăn lớn, ký chủ có thể đi xem.

Cố Vãn Ngâm lập tức đi vào căn phòng bên cạnh phòng chính, quả nhiên, là một phòng ăn rất lớn, bên trong có quầy lễ tân, hồ nước, một ít bàn ghế, nhưng là lại không có công cụ nấu ăn như nồi xoong bát đũa v.v.v….., ngược lại là ở sát tường có một cái máy rất lớn, mặt trên máy hiện màn hình lớn, bên dưới là một khoảng trống hình như là để đồ ăn khi khách hàng gọi món.

Cô đi qua, nhìn thực đơn trên màn hình, cô ấn chọn, còn có thể nhìn thấy rất nhiều đồ ăn. Nhưng chữ hiện bảng đồ ăn đều là chữ màu xám, rất rõ ràng, là cô còn chưa có mở khóa được.

Bên cạnh máy móc còn để một cái tủ bát, bên trong có đũa, thìa, nĩa, v.v.v....có cả những đồ bộ đồ ăn màu trắng sứ bày rất ngay ngắn, đẹp mắt.

- Chờ sau khi nhiệm vụ này hoàn thành, ký chủ liền có thể lựa chọn bất kì đồ ăn chế biến sẵn được làm từ trứng, ví dụ như trứng xào trứng, trứng hấp, trứng chiên, trứng lòng đào, trứng gà nấu.v.v.v.....còn có thể mở khóa những món khác, nhưng cái này là ngẫu nhiên, ký chủ không thể tự chọn.

- Trực tiếp là làm mới đồ ăn luôn?

Cố Vãn Ngâm hỏi.

- Đúng vậy, hơn nữa đồ ăn được làm ra sẽ giữ được sự tươi ngon, dinh dưỡng vĩnh viễn. Đương nhiên, về vấn đề không giới hạn trứng gà ta muốn nói một chút, nhưng phải là sau khi hoàn thành nhiệm vụ, kí chủ có thể mở được trứng gà, nhưng nếu muốn kết hợp trứng gà cùng với thực phẩm khác, ký chủ tạm thời là không thể lựa chọn, ví dụ như hẹ xào trứng gà, tôm bóc vỏ xào trứng.v.v.v..... Đương nhiên, gia vị như hành gừng tỏi muối.v.v.v... không cần yêu cầu mở khóa, yêu cầu gia vị gì, đã giải khóa món ăn đều sẽ có.

- Ta hiểu được. Về sau, một đống đồ ăn trên mặt màn hình này đều có thể một mở khóa sao?

- Đúng vậy, hơn nữa cũng có thể bán cho khách trọ, giá cả do ký chủ tự mình định đoạt.

Cố Vãn Ngâm vô cùng cao hứng mà xem thực đơn trên màn hình lớn.

Có thịt kho tàu, sườn dê nổ muối xuyên tiêu, cá hầm ớt…… Đồ ăn gì cũng đều có, còn có đủ các loại canh, cơm chiên trứng, bánh hành chiên, sủi cảo cũng có.

A, thèm quá à!

Cô nhất định phải tích cực hoàn thành nhiệm vụ, để hưởng thụ cuộc sống thần tiên.

Đến nỗi nhiệm vụ cô đi kêu cô bé Đổng Duyệt tiếp tục thuê phòng, cô cũng không quá lo lắng.

Tại đây mạt thế, Đổng Duyệt ở qua khách sạn của cô, còn có thể không nghĩ tiếp tục thuê phòng sao?

Bất quá, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.

- Hệ thống, nếu nhiệm vụ này thất bại, phải làm sao bây giờ?

- Vậy sẽ mở ra nhiệm vụ tiếp theo, nếu đã không hoàn thành nhiệm vụ này, sẽ không bao giờ mở khóa phần thưởng đó.

Cố Vãn Ngâm thầm nghĩ khó mà làm được.

Trứng gà, sữa bò dinh dưỡng kia chính là sản phẩm cần thiết, đặc biệt là cô còn có hai đứa em.

Hy vọng ngày mai Đổng Duyệt tiếp tục phòng đi, thật sự không thuê cô liền đi khuyên nhủ, làm Đổng Duyệt tin tưởng, ở khách sạn Bình An, thật sự là an toàn tuyệt đối.

Buổi tối, Cố Vãn Ngâm nấu mì vị gà chua cay gà. Gói này cũng thật sự có một ít thịt gà, hơn nữa rất thơm đặc biệt, chua cay rất hợp khai vị.

Bởi vì mở khóa không giới hạn bánh mì, cho nên cô cùng Coca, Hamburger còn một người cầm một cái bánh mì ăn.

Cô ăn chính là xé nhỏ bánh mì, Coca ăn bánh sừng bò vị chocolate, Hamburger ăn chính là bánh mì vị táo.

Một ngụm mì gói, một ngụm bánh mì, đặc biệt thơm ngon. Sau khi ăn xong cô lại ngồi cùng Coca Hamburger xem phim hoạt hình một lát.

Cái phim hoạt hình này trong thế giới ban đầu của cô không có, tuy rằng là cho trẻ con xem có chút ấu trĩ, nhưng vẫn có những bài học cho trẻ con rất có ý tứ, Cố Vãn Ngâm đều xem đến nghiện.

Sau khi xem xong, bọn họ đều đi tắm rồi sau đó lên giường đi ngủ.

Trước khi đi ngủ Cố Vãn Ngâm còn suy nghĩ, Coca dù sao cũng là bé trai, hiện tại tuổi còn nhỏ, cùng bọn họ ở chung một phòng không có gì vấn đề, chính là về sau càng lớn thì như thế nào?

- Hệ thống, về sau còn có thể mở khóa thêm phòng ngủ không?

- Sẽ.

Tiếng hệ thống máy móc vang lên.

- Vậy là tốt rồi.

Cố Vãn Ngâm yên lòng, chậm rãi tiến vào mộng đẹp.

……

Đổng Duyệt ngủ một giấc này sau khi mạt thế có lẽ là giấc ngủ ngon nhất.

Theo lý thuyết, cô bé còn không có hoàn toàn yên lòng, không nên ngủ tốt như vậy.

Chính là cô thế nhưng ngủ một giấc tới hửng đông! Hơn nữa, còn không gặp ác mộng cũng!

Đổng Duyệt cảm thấy thập phần hiếm lạ. Cô bé nhìn xem hướng mặt trời, hiện tại hẳn vẫn là buổi sáng, chắc là 10h đi.

Bởi vì nghỉ ngơi tốt, hiện tại tinh thần cô bé không tồi, chính là lại đói bụng. Cô bé đem bánh mì thừa ngày hôm qua ăn xong, chuẩn bị đi xuống lầu ra sảnh lớn khách sạn.

Tối hôm qua một đêm đều không có bất kì vấn đề gì, hơn nữa cô bé ở chỗ này lại ngủ tốt đến như vậy…… Cô bé tính toán tiếp tục thuê phòng!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp