Gia cảnh Triệu Dung Dung không tốt, vẫn luôn là mẹ của Hàn Thư Hân, bà Yên Yên hỗ trợ cô ta đến trường. Hàn Thư Hân cùng Triệu Dung Dung là bạn từ tiểu học, hai người có quan hệ rất tốt; từ sơ trung đến cao trung hai người vẫn luôn cùng lớp. 

Hàn Thư Hân là người không có tâm nhãn, trong lòng có cái gì đều sẽ chia sẻ với Triệu Dung Dung. Cô thường xuyên đem chuyện của Lưu Duệ Thành nói với cô ta, Triệu Dung Dung cũng thông qua Hàn Thư Hân thuận lợi quen biết Lưu Duệ Thành.

Hàn Thư Hân chưa từng nghĩ tới, có một ngày bạn tốt nhất của cô là Triệu Dung Dung sẽ phản bội cô, nếu không phải cô đi tìm Lưu Duệ Thành, còn không biết đôi cẩu nam nữ này vậy mà sau lưng cô quen nhau. 

Sau khi bị phát hiện, Triệu Dung Dung khóc lóc nói xin lỗi. Hàn Thư Hân mắng cô ta không biết xấu hổ, câu dẫn vị hôn phu của bạn thân, nhịn không được tát Triệu Dung Dung một cái. Không có nghe đúng sai, Lưu Duệ Thành nghe theo người nhà an bài cùng Hàn Thư Hân đính hôn.

Lưu Duệ Thành thấy việc tốt của mình bị vị hôn thê trên danh nghĩa phá hỏng, nữ nhân anh ta yêu còn bị đánh, trong lòng tức giận đã đẩy Hàn Thư Hân một cái, khiến cô ngã đập đầu vào bậc thang, lúc ấy liền hôn mê. 

Hai người này đứng nhìn Hàn Thư Hân ngã từ trên cầu thang xuống, Lưu Duệ Thành còn chưa hết giận dùng chân đá vào người Hàn Thư Hân và nói “Đứng lên, đừng giả bộ chết.”

Cô nằm đó không nhúc nhích, Lưu Duệ Thành sợ Hàn Thư Hân thật sự gặp chuyện không may, lúc này mới đưa người tới bệnh viện. Trong nguyên văn, sau khi Hàn Thư Hân tỉnh lại khóc lớn làm to chuyện, uy hiếp để bà Yên ngừng giúp đỡ Triệu Dung Dung. 

Nữ chính nghe vậy khóc càng đáng thương, Lưu Duệ Thành đau lòng, tuyên bố muốn cùng Hàn Thư Hân giải trừ hôn ước, không để ý Hàn Thư Hân đau khổ níu tay mình, anh ta đem cô để lại bệnh viện.

Trong sách Hàn Thư Hân cũng là cái loại si tình, trải qua việc bị bạch nguyệt quang cùng bạn tốt phản bội, con người trở nên dễ nổi giận, tính cách vặn vẹo, luôn trong tối ngoài sáng bắt nạt nữ chính.

Nhưng tiệc vui chóng tàn, Hàn Thư Hân bắt gian không lâu, mạt thế liền tới, nữ chính không chỉ thức tỉnh dị năng hệ chữa trị, còn có thể cảm ứng được các loại bảo vật. 

Lúc này trong tay Hàn Thư Hân có vòng tay phỉ thúy của bà Yên đưa cho cô, bên trong cái vòng tay này có càn khôn, nhỏ một giọt máu vào vòng là nhận chủ nhân sau đó còn mở ra không gian.

Triệu Dung Dung cảm nhận được vòng tay phỉ thúy không giống bình thường, dỗ dành Lưu Duệ Thành lừa đi vòng tay nguyên chủ, sau đó đưa cho cô ta, vì thế Triệu Dung Dung thuận lợi "thức tỉnh" dị năng không gian. 

Nghĩ đến đây, Hàn Thư Hân hận không thể bị tia sét đánh một lần nữa, bị sét đánh có thể trở về cũng không chắc. Nhưng suy nghĩ một chút, cô cũng không dám thật sự lại bị sét đánh lần nữa, vạn nhất hồn phi phách tán phải làm sao bây giờ!

Làm rõ suy nghĩ, Hàn Thư Hân khinh thường bĩu môi, như thế nhìn đôi cẩu thật chướng mắt, dù sao cô không bao giờ muốn thấy đôi tra nam tiện nữ này. Lại nói, mạt thế sắp đến, cô cũng không phải nữ chính có con mắt nhìn bảo vật. 

Hiện tại quan trọng nhất là mau về nhà, đem máu nhỏ vào vòng tay phỉ thúy nhận chủ, sau đó đem tin tức mạt thế sắp đến nói cho mẹ mình. 

Tình cảm của nguyên chủ đối với người mẹ nuôi dưỡng mình rất phức tạp, cô biết mình không phải con gái ruột của bà Yên Yên, cảm thấy không thể vô duyên vô cớ hưởng thụ tình thương của mẹ, trong lòng luôn khó chịu, vẫn luôn trốn tránh bà Yên Yên.

Bà dường như hiểu suy nghĩ của cô, vài lần đã thử khuyên bảo, nhưng cô đang ở thời kỳ phản nghịch, nên khi bà khuyên bảo vài câu khiến cô so với trước kia càng trở nên phản nghịch hơn, đi sớm về muộn, cự tuyệt nói chuyện với bà, hơn nữa còn ầm ĩ làm lớn chuyện phải gả cho Lưu Duệ Thành. 

Bà thấy không lay chuyển được con gái, chỉ có thể cắt đất đền tiền đem cổ phần của mình ở công ty làm của hồi môn, giúp nguyên chủ thuận lợi đính hôn.

Tiếp thu kí ức của nguyên chủ, Hàn Thư Hân biết nguyên chủ đã gần một năm không cùng mẹ nói chuyện. Hàn Thư Hân thật muốn cho thân thể này một cái tát, nhìn xem lòng của cô có phải làm từ cục đá hay không. 

Trong trí nhớ của nguyên chủ bà là người nhã nhặn dịu dàng, bởi vì không thể sinh con, nên coi nguyên chủ như con gái ruột chăm sóc, thậm chí vòng tay phỉ thúy gia truyền cũng cho cô, xem như lễ vật đính hôn cho nguyên chủ. 

Hàn Thư Hân cảm thấy nguyên chủ thật sự không coi trọng vòng tay phỉ thủy, nhưng nếu cô đã xuyên vào, khẳng định sẽ đối xử tốt với mẹ, sẽ không để cho nữ chính Triệu Dung Dung lừa gạt mà bỏ mạng.

Chờ cô đem máu nhỏ vào vòng tay phỉ thúy nhận chủ, trước mặt mẹ biểu diễn một màn này, để bà tin tưởng mạt thế sắp tới là sự thật. Sau đó mang theo bà tích trữ hàng hóa, vật tư, sau đó tìm một nơi an toàn, trốn đi, chờ đợi quân đội cứu viện. 

Nghĩ đến đây, Hàn Thư Hân nằm không nổi nữa, cô cố gắng khống chế cơ thể, giãy dụa ngồi dậy, ngay sau đó đầu lại là một trận mê mang, cả người vô lực ngã xuống. Xong rồi, ông trời muốn giết tôi rồi!

Triệu Dung Dung bị Lưu Duệ Thành ôm vào trong ngực, khóe mắt nhìn động tĩnh bên này, cuống quít đẩy anh ta ra, sửa sang vạt áo, eo nhỏ uốn éo muốn thoát ra.

- Hân Hân, cậu không có việc gì thật là quá tốt, huhu, tớ vừa rồi rất lo lắng cho cậu.

Đầu óc của Hàn Thư Hân còn choáng váng, chưa khôi phục lại tinh thần, lại bị lê hoa đái vũ tiểu đáng thương chạy đến ôm vào ngực, không biết nên nói gì. Trách không được người ta là nữ chính, có bàn tay vàng ưu ái. Hoài nghi của Hàn Thư Hân cứ như vậy bị nữ chính ôm đè xuống, cô sẽ bị hung khí là bộ ngực đè nghẹn chết mất.

- Cô trước thả tôi ra đã!

Hàn Thư Hân nói với giọng khàn khàn, dùng hết sức lực mới đẩy nữ chính đang ôm mình thoát ra.

- Hân Hân, cậu có nơi nào không thoải mái không? Cậu không biết vừa nãy tớ lo cậu sẽ xảy ra chuyện, huhuhu…

Lo lắng cho nguyên chủ còn có thể cùng cẩu nam nhân ôm hôn nồng nhiệt nửa tiếng? Nghĩ đến việc hai người này vừa làm, cả người Hàn Thư Hân không được thoải mái, bất động thanh sắc rời xa nữ chính:

- Làm phiền cô cách tôi xa một chút, tôi cần hít thở.

- Hân Hân, cậu còn tại giận tớ sao?

Triệu Dung Dung vừa khóc vừa nói: 

- Tớ thật sự không phải cố ý muốn cùng cậu đoạt A Thành……

Nói tới đây, tay Triệu Dung Dung nắm chặt lại thành quyền, như quyết tâm, lại đau buồn nói:

- Tớ cùng anh ấy không có quan hệ, cậu yên tâm, tớ sẽ đem anh ấy trả lại cho cậu.

Hàn Thư Hân rốt cuộc cũng cảm nhận được độ mặt dày của nguyên chủ, nữ nhân này cũng bạch liên hoa quá rồi. Vừa mới trải qua nụ hôn kích tình nồng nhiệt, môi của Triệu Dung Dung vừa sưng vừa đỏ, khóa kéo bên hông khóa rộng mở, Hàn Thư Hân nhìn thấy vòng một mở rộng ra do khóa kéo bị kéo xuống. 

Này gọi là không có quan hệ, thế cái gì mới gọi là có quan hệ? Hàn Thư Hân nhịn không được nghĩ, chẳng lẽ là mình quá mức bảo thủ, không biết giới hạn trong sạch nằm ở đâu? Lưu Duệ Thành đứng ở bên thấy Hàn Thư Hân không để ý đến Triệu Dung Dung, hung hăng trừng mắt, liếc nhìn Hàn Thư Hân một cái, ánh mắt mang theo khinh miệt:

- Nói thật cho cô biết, nếu không phải Dung Dung lo lắng cô bị kích thích, tôi đã sớm cùng cô cắt đứt quan hệ. Tôi tuyệt đối sẽ không thích cô, người tôi thích là Dung Dung, tôi sẽ nói với người trong nhà rồi giải trừ hôn ước, cô về sau không cần đến tìm tôi dây dưa.

Hàn Thư Hân khôi phục tinh thần, nghe thấy lời Lưu Duệ Thành nói hùng hồn. Ha ha, đồng ý giải trừ hôn ước, kia thật đúng là phải cám ơn anh ta. Hàn Thư Hân cố nén sự choáng váng, cắn răng nói: 

- Cầu còn không được, ai không từ hôn người đó là cún.

Triệu Dung Dung……

Lưu Duệ Thành……

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play