Lúc trước bọn họ nhất thời hồ đồ, muốn đi theo Khang Ninh tới căn cứ. Kết quả đi bộ mấy ngày, còn chết mấy người, cũng không thấy bóng dáng căn cứ đâu, không bằng ở nhà còn tốt hơn, ít nhất còn có chỗ để ngủ.
- Khang Ninh à, Trương thúc nhìn cháu lớn lên, không phải Trương thúc không tin cháu, bằng không cũng sẽ không đi theo cháu đến nơi này. Nhưng thúc không tin những người này! Lúc ngày thường, khi gặp người lạ bảo cháu đi theo bọn họ, cũng không thể cứ vậy mà tùy tiện đi theo đúng không?
Một ông chú có mái tóc hoa râm giữ chặt cánh tay Khang Ninh, nhẹ giọng nói.
- Trương thúc, Đan Đan là vị hôn thê của cháu, cô ấy cũng là cảnh sát, chú có gì mà không yên tâm?
Khang Ninh có chút bất đắc dĩ, khi hắn nhận được tin, quyết định đưa mẹ về căn cứ, những người hàng xóm này thấy hắn giống như gặp được chúa cứu thế vậy, muốn hắn đưa họ đi cùng.
Đều là người hắn quen biết từ nhỏ, hắn cũng thật sự không thể mặc kệ bọn họ, đưa bọn họ theo.
Khu chung cư cũ của bọn họ vốn đã ít người trẻ tuổi, hơn nữa ngày đó tang thi bùng nổ lại là ngày đi làm, cơ hồ tất cả người trẻ tuổi đều đã đi làm, cho nên hắn dẫn theo mười mấy người cơ bản đều là người già 50-60 tuổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play