Mạt thế năm thứ ba.
Ánh nắng buổi sáng chiếu trên đỉnh tòa nhà căn cứ thí nghiệm, bên trong phòng thí nghiệm, Sở Duyệt bị cột chắc vào một dụng cụ hình thù kỳ quái, trên đầu mang một cái cũ có cắm đây ống, phía dưới mũ giáp là một khuôn mặt nhỏ tinh xảo suy yếu, tái nhợt.
Có một người đàn ông anh tuấn mang mắt kính gọng mạ vàng đang ngồi trước bàn điều khiển, mặt không biểu tình điều chỉnh dụng cụ. Người đàn ông điều chỉnh dụng cụ xong, bước đến bên cạnh Sở Duyệt, ôn nhu nói:
- Duyệt Duyệt, đừng sợ! Sẽ không đau!
Sở Duyệt mắt trợn trắng nhìn hắn ta. Tên biến thái này tên Giang Nghệ, là dị năng giả tinh thần cấp 6, hắn bắt cô lại để làm thực nghiệm, làm cô cả người bị thương không nói, một khi không cao hứng sẽ dùng tinh thần lực công kích cô, hiện tại còn muốn cướp dị năng của cô để cho người khác! Còn luôn bày ra bộ dáng nói yêu cô! Có cần cô nói cảm ơn hắn ta đã yêu cô hay không?
Cô bị áp chế dị năng, hiện tại vừa được cởi bỏ, còn chưa khôi phục nhiều, cô mới lười lãng phí sức lực cùng loại người đầu óc biến thái này. Có sức lực đương nhiên giữ lại làm chuyện cần làm Giang Nghệ hơi mim cười, sủng nịch mà nhéo khuôn mặt nhỏ của Sở Duyệt
- Ai kêu em luôn nghĩ rời khỏi anh Nếu em nghe lời giống Thi Thi, sao anh có thể làm em tổn thương a? Em yên tâm, cho dù em không còn dị năng, có anh ở đây, em vẫn có thể đi hiên ngang trong căn cứ.
Ngoan đại gia nhà anh! Sở Duyệt bị niết đau, nhắm mắt lại, đến xem thường mà cô còn lưới.
- Tiểu Duyệt, em đừng tức giận với A Nghệ, hắn chỉ là sợ chị gặp nguy hiểm không có năng lực tự bảo vệ mình nên mới làm như vậy, chị không giống em, có nhiều người nguyện ý bảo vệ em như vậy.
Ở một đầu khác của dụng cụ còn có một người phụ nữ bị buộc chặt, ở tận thế còn có thể giữ được một mái tóc dài phiêu dật, người này đã từng là đồng đội của Sở Duyệt, tên Kiều Thi Thi. Lúc này cô ta hơi hơi nhíu mày, nhìn về phía Giang Nghệ đây đau lòng.
- A Nghệ, nếu tiểu Duyệt không muốn liền bỏ đi, cô ấy thích tự do, thích ở cùng bạn bè, em....... Chỉ cần mọi người vui vẻ, em thế nào cũng không sao.
Đôi mắt của Giang Nghệ sau cặp kính hiện lên một tia cuồng nhiệt, đột nhiên giống như bị kích thích, nắm chặt tay Sở Duyệt, bệnh hoạn nói:
- Đúng! Không thể để em gặp lại những người đó, em là của một mình anh.
Trong lòng Sở Duyệt có một vạn con ngựa lao nhanh qua, người phụ nữ đáng chết bán đứng đồng đội, không có bản lĩnh khác, nhưng thổi lửa gây sự không ai bằng, lúc trước không nên cố kị chị cô mà để cô ta ở lại! Hừ! Muốn dị năng của cô, cũng phải xem cô ta có thể nhận đươc hay không!
Giang Nghệ bước nhanh đến bàn điều khiển, ấn xuống nút khởi động. Cùng lúc đó, Sở Duyệt cũng phát động dị năng hệ lôi của mình. Chỉ thấy mặt ngoài của dụng cụ kim loại đã lập loè bùm bùm điện, bên kia Kiều Thi Thi bị điện giật sợ đến mức kêu to.
- Tiều Duyệt, em đang làm gì! Mau dừng tay!
Giang Nghệ nhìn máy điều khiến trước mặt đã bắt đầu phát ra lửa, hắn ta vội phát động công kích tinh thần để áp chế Sở Duyệt phát ra dị năng. Trong đầu Sở Duyệt truyền đến một trận đau nhói, tên biến thái này lại dùng tinh thần lực để công kích cô! Sớm muộn gì cô cũng biến hắn thành đồ ngốc! Não bị công kích thống khổ, nhưng Sở Duyệt vẫn liều mạng phát ra dị năng, đều tới bước này rồi, cất giấu làm gì! Liều mạng cùng bọn họ.
Đèn trong phòng thí nghiệm đột nhiên tắt ngủm, ngay sau đó đèn trong toàn bộ tòa nhà thí nghiệm đều bắt đầu chập chờn không ngừng.
- Cư nhiên hấp thụ năng lượng từ dụng cụ để bổ sung dị năng cho mình, thật thông minh! Quả nhiên là người tôi yêu
Giang Nghệ nghiêng đầu, vừa dùng ánh mắt thâm tình tán thưởng nhìn Sở Duyệt, một bên tăng công kích tinh thần lực đối với cô
- A….
Sở Duyệt đau đến la lên một tiếng, gân xanh nổi đầy trên trán, đôi tay gắt gao nắm thành nắm đấm, mạnh mẽ đem dị năng tới mức cao nhất
- Tiểu Duyệt! Mau dừng tay! Còn như vậy thì em sẽ làm nơi này nổ tung! Em cũng sẽ chết!
Kiều Thi Thi bị điện giật đến sống không bằng chết, giãy giụa kêu đến tâm liệt phế.
- Nổ tung mới tốt! Cô nãi nãi chính là muốn cùng các người đồng quy vô tận!
Cô trêu chọc ai, ở tận thế gian nan sống, trải qua bao nhiều sống chết trước mắt mới có dị năng hệ lôi cấp 5, mắt thấy sắp về đến nhà, lại bị Kiều Thi Thi bán đứng và bị tên biến thái này nhốt ở phòng thí nghiệm không thấy ánh nắng mặt trời như chuột bạch. Nếu dị năng bị cướp, cô làm gì còn cơ hội trốn ra ngoài.
- Sớm hay muộn đều phải chết, hiện tại chết còn có thể kéo thêm mấy cái đệm lưng, báo thù cho đồng đội và mình, cái này không lỗ.