Trên người Sở Duyệt bọn họ cũng là có chút bẩn, lao ra từ trong tang thi đàn, sao có thể sạch được.
Nhưng bọn họ cũng không nghĩ đến việc sửa soạn, lát nữa còn phải đi xuống, lười lãng phí thời gian, nên chỉ lau qua mặt.
Lúc này mẹ Khang cầm mấy gói bánh mì trong tay đi tới, lại bị một người đàn ông trung niên kéo lại.
- Cô Tô, nếu bà mang đồ ăn mà chúng ta cực khổ lấy được cho con dâu bà ăn, thì tôi không có ý kiến, nhưng tôi không đồng ý đưa cho người không rõ lai lịch này!
- Đúng vậy, chúng ta đều là ăn bữa hôm lo bữa mai, cho bọn họ đồ ăn rồi chúng ta ăn cái gì? Ai biết kia con quái vật có trở về hay không, nếu nó quay lại, chúng ta không thể ra ngoài kiếm thức ăn được.
Có người trong đám đông cũng lên tiếng phụ họa. Sở Duyệt nhìn đám người trong nhà thép, có người đắm chìm trong thế giới riêng của mình, thậm chí không thèm nhìn sang bên này.
Một số người nhìn bọn họ giống như thấy trộm đột nhập vào nhà, khi thấy mẹ Khang lấy đồ tới cho bọn họ, biển hiện trên khuôn mặt càng rõ hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT