Người đẹp mặc váy ngủ đó là ai? Tại sao cô ấy lại ở ký túc xá nam vào ban đêm?
"... Không phải cậu muốn tôi thay quần áo trước sao?" Tô Mẫn hỏi.
"Khi trời tối như thế này, ai có thể biết cậu là con trai hay con gái chứ?" Lâm Y Thần hét lên.
"Nhưng tôi là một thằng con trai mang một bộ váy ngủ phụ nữ đó."
Y không có thói quen mặc chéo.
Ba người nhanh chóng chạy, đến ký túc xá nữ cách đó không xa.
Sự việc mới được trình báo nên cảnh sát và xe cấp cứu chưa kịp đến.
Lâm Nhất Nhật thu được tin tức nhanh chóng. Vì lợi ích của Tô Mẫn, cậu ta nhanh chóng đuổi kịp y, "Mau vào đi, thi thể của Lưu Ly Ly vẫn còn ở bên trong."
Chu Như Niên ngay lập tức nói sau đó, “Tớ đã nhìn thấy nó trong nhóm. Mới đây thôi, những người chưa ngủ đã làm nổ tung cuộc trò chuyện. Có đủ loại tin đồn đang diễn ra bây giờ".
Mười phút trước trong ký túc xá nữ, tiếng la hét nổi tiếp nhau nổ ra.
Người đầu tiên phát hiện ra xác chết của Lưu Ly Ly là bạn cùng phòng của cô, Lâm Tiểu Nghiên. Không lâu sau khi cô gọi cảnh sát, tất cả mọi người trong trường đều biết.
Nhiều sinh viên đại học là cú đêm nên gần như tất cả họ đều thức dậy trong vài phút.
Có thể là do Tô Mẫn mặc váy ngủ, nhưng không một cô gái nào có vẻ bận tâm đến việc y ở đó. Với ấn tượng rằng Lâm Nhất Nhật đang đi cùng với mình như một người bạn, họ đã nhường đường cho họ lần lượt.
Không lâu sau họ đến ký túc xá của Lưu Ly Ly.
Ba cô gái còn lại thu mình trong góc, rùng mình vì lạnh. Họ ôm nhau thật chặt, giống như một quả bóng gạo nếp.
Nhìn thấy ánh sáng trong phòng tắm, Tô Mẫn rón rén bước đến.
Sau lưng y, nước da của Lâm Tiểu Nghiên thay đổi và cô ấy hét lên, “Đừng đi vào!”
Tô Mẫn khựng lại trước cửa. Y hỏi, “Chuyện gì đã xảy ra?”
Lâm Tiểu Nghiên nuốt nước bọt, sự sợ hãi hiện rõ trong mắt. Cô giải thích bằng một giọng nhỏ, “Cơ thể sẽ bị dịch chuyển ... Tốt hơn hết là cậu không nên vào trong. Hãy đợi cảnh sát đến.”
Tô Mẫn không cảm thấy điều đó là lạ. Khi mọi thứ đã được nói ra và hoàn thành, rốt cuộc thì chúng cũng đang ở trong một bộ phim kinh dị.
Tuy nhiên, cô gái này có vẻ rất quen thuộc.
Y đứng tại chỗ suy nghĩ vài giây và chợt nhớ ra tấm áp phích mà y đã liếc nhìn khi mua vé xem phim. Cô gái này là một trong những diễn viên chính.
Cô ấy nên là nhân vật nữ chính.
Trong trí nhớ của y, cô gái này là Lâm Tiểu Nghiên, bạn học của y. Cô ấy rất nổi tiếng trong vòng kết nối của họ, nhưng họ chưa bao giờ tương tác cá nhân.
"Cậu có thấy nó không?" Tô Mẫn hỏi.
Lâm Tiểu Nghiên ngẩng đầu lên và kinh ngạc khi thấy y, một người đàn ông, đang mặc áo ngủ của một người phụ nữ. Tuy nhiên, điều cô bất ngờ nhất là trái với mong đợi, y mặc đẹp hơn hầu hết các bạn nữ.
Cô ấy hỏi, “Tô Mẫn, tại sao cậu lại mặc váy ngủ?”
Đó là một sở thích khá độc đáo.
Tô Mẫn xua tay, nói: "Đó là một sự hiểu lầm. Dì của tôi đã mua quần áo của tôi với cô ấy và vô tình đổi nó, vì vậy tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc mặc nó
Lâm Tiểu Nghiên không nghi ngờ lời giải thích của y. Cô ấy ngay lập tức quay trở lại chủ đề đang bàn, “Trong mọi trường hợp, cậu không nên đi vệ sinh. Trước khi cậu đến, tớ đã vào và xác chết của Lưu Ly Ly bất ngờ tóm lấy tôi, lôi tôi vào bồn tắm! ”
Khi nhớ lại khoảnh khắc đó, khuôn mặt cô tái đi vì sợ hãi.
Lâm Tiểu Nghiên là người đầu tiên phát hiện ra thi thể của Lưu Ly Ly. Giống như Lưu Ly Ly, cô ấy đã đi vệ sinh vào lúc nửa đêm. Khi cô bước vào, cô nhìn thấy một bóng người lóe lên ở góc.
Trước khi cô có thể bật đèn, cô cảm thấy một bàn tay đột nhiên nằm chặt lấy chân mình và nghe thấy tiếng rơi của nước bắn trên sàn nhà. Bàn tay lạnh như băng ướt át trơn trượt kéo cô, cúi người kéo cô vào trong bồn tắm.
Lâm Tiểu Nghiên cố gắng bật đèn lên. Một khi cô làm vậy, lực lượng trên người cô lập tức biến mất.
Chỉ sau đó, cô mới phát hiện ra thi thể của Lưu Ly Ly trong bồn tắm, như thể cô không nằm chặt lấy chân mình chỉ vài giây trước đó, như thể mọi thứ đã xảy ra chỉ là ảo ảnh.
Tô Mẫn cảm thấy rằng nhân vật nữ chính này rất có năng lực để thoát khỏi sự giam cầm của một xác chết. Cô ấy thậm chí còn đứng đó mà không hề hấn gì và hoàn toàn nguyên vẹn.
Vừa nghĩ vậy, Tô Mẫn đã lưu ý tránh xa nam nữ chính. Tốt hơn là nên quan sát từ xa.
Tuy nhiên, để sống đến cuối cùng, điều cần thiết là phải hiểu rõ hơn về hoàn cảnh của y. Y không thể thâm nhập quá sâu; y chỉ đơn thuần là một thức ăn gia súc.
Một thức ăn gia súc. Không phải nhân vật chính được đảm bảo sẽ sống sót 'cho đến cuối cùng.
Tấm rèm của bồn tắm được kéo ra, và một nữ sinh đối mặt với y, đầu cô ấy cúi xuống. Nửa người cô năm trong bồn tắm trong khi hai chân dán chặt xuống đất, uốn cong theo một góc bất thường.
Có những chỗ ẩm ướt khắp sàn nhà.
Tô Mẫn cảm thấy cảnh này kinh khủng khiếp. Y đang định rút lui ra ngoài thì thấy cơ thể Lưu Ly Ly đang co giật.
Đầu người kia đột nhiên nhô lên khỏi mặt nước và nhìn y.
Sau đó, xác chết của cô di chuyến về phía y. Khuôn mặt tái nhợt và nổi bọt, Lưu Ly Ly nở một nụ cười thân thiện.
Tay và chân cô nhanh chóng bò trở lại bồn tâm. Với tốc độ cực nhanh, đầu cô quay xuống nước, không còn nhìn y nữa.
Giống như Lâm Tiểu Nghiên đã nói, cái xác thực sự chuyển động.
Nhưng cách di chuyển này rất đặc biệt.
Tô Mẫn, “...”
Những xác chết trong phim kinh dị ngày nay thật thiếu chuyên nghiệp?
Có vẻ như bộ phim kinh dị của đạo diễn sẽ lại một lần nữa bị bàn tán trên đường phố.
Khi Tô Mẫn lùi lại một bước, y tiếp xúc với một cơ thể lạnh như băng. Y nghi ngờ một bàn tay đang đặt lên eo anh.
Sợi dây áo ngủ mỏng manh tuột khỏi vai nhẹ nhàng kéo lên.
Sau đó, anh nhìn thấy lớp vải che ngực của mình trồi lên.
Tô Mẫn, “...”
Hắn có bị điên không?
Y quay lại gương và nhìn thấy mình, vẻ mặt vẫn còn hơi lơ mơ, được một bóng người cao lớn ôm lấy.
Tô Mẫn cố gắng thoát ra, nhưng điều đó chỉ khiến bóng dáng ôm y chặt hơn.
Ý nghĩ rằng y đã nghe thấy một giọng nói gần tai mình, yếu ớt và mơ hồ, thì thầm tên y, " Tô Mẫn" và, “Đừng sợ.”
Tô Mẫn nghiến răng. Y sợ ở đâu?
Rõ ràng có điều gì đó không ổn trong đôi mắt của hồn ma.
Phía trước, xác chết của Lưu Ly Ly giật mạnh, và phần thân trên của cô ấy bị xoắn lại một góc 180. Tuy nhiên, không giống như lần trước, khuôn mặt nhìn chằm chằm vào cô tái mét vì sợ hãi.
Thấy đã phát hiện được, cái đầu lại nhanh chóng lặn xuống nước.