Lục Thanh Tắc ở trong cung dạy cho Ninh Quyện vài ngày.
Vốn dĩ ngủ lại nhiều nhất là vài ngày, nhưng dưới sự nỗ lực quấn người của Ninh Quyện, lại ở thêm một ngày nữa.
Lúc gần chạng vạng, Ninh Quyện miễn cưỡng tiễn y ra khỏi Càn Thanh cung, ý đồ giữ lại: “Sư phụ, nếu không để ngày mai hãy hồi phủ nhé?”
Lục Thanh Tắc bất đắc dĩ: “Ta lại không phải không trở lại, mấy ngày nữa còn là sinh nhật của ngươi, đến lúc đó sẽ đến cùng ngươi.”
Đứa nhỏ này, tại sao mỗi lần tách ra, đều giống như sinh ly tử biệt.
Ninh Quyện yên tâm một chút, không chớp mắt nhìn y ngồi trên ngự liễn, đứng đó hồi lâu, mãi cho đến khi Trường Thuận cầm ô giơ lên đỉnh đầu hắn, nhắc nhở một câu: “Bệ hạ, trời sắp mưa”, mới quay người trở về trong phòng.
Không lâu sau, sắc trời trở nên nặng trĩu, gió sấm đan xen, sau một tiếng sấm, màn mưa dày đặc ào ào rơi xuống, tách tách rơi ngoài cửa sổ, để lại một cảm giác mát lạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play