Edit: Tiểu Hắc Miêu
Fanpage: Góc tiểu thuyết của mèo đen
Vẻ mặt Mộ Tiểu Tiểu hơi buồn cười, dường như không tin lời cậu ta nói.
Chàng trai gãi đầu, ngại ngùng nói: "Thật ra là như thế này, lớp S hoặc là có thành tích tốt nhất, hoặc là giàu nhất, những lớp còn lại đều bình thường, chia thành A, B, C và D. Kém nhất là lớp F, học kém nhất, còn có rất nhiều lưu manh, sau này cậu chú ý, đừng đến lớp F."
Mộ Tiểu Tiểu bừng tỉnh, hóa ra là như vậy!
Cô cảm thấy chàng trai này không quá tệ, còn nhắc nhở cô chuyện này, vì vậy thái độ cũng tốt hơn một chút, cười nói với cậu ta: "Vậy cậu cũng rất giàu đúng không? Trông cậu không giống với học sinh có thành tích học tập tốt."
Chàng trai hơi xấu hồ, đề giữ thể diện mới giải thích một chút: "Tớ chỉ không hiểu về tiếng Anh, nhưng tớ rất giỏi Ngữ văn!"
Mộ Tiểu Tiểu không nhịn cười được: "Cậu là một chàng trai giỏi Ngữ văn à, có gì đáng kiêu ngạo không?"
"Mộ Tiểu Tiểu, tớ phát hiện ra miệng lưỡi cậu rất sắc bén, không giống vẻ bề ngoài đơn thuần đáng yêu của cậu."
"Cái này mà là miệng lưỡi sắc bén à? Vậy thì cậu chưa từng nhìn thấy miệng lưỡi sắc bén thật sự rồi."
"Đúng rồi, tớ là Dư Triết, sau này có chuyện gì, có thể tìm tớ giúp đỡ." Dư Triết vỗ ngực nói.
Mộ Tiểu Tiểu nhìn cậu ta rất thuận mắt, lúc cô ở trên bục giảng tìm kiếm anh chàng đẹp trai, cậu ta cũng là người đẹp trai trong số đó, không ngờ người này cũng rất thú vị, được thôi, chỉ cần kết bạn với cậu ta, sau này có người làm chân chạy vặt cũng không tệ. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Bọn họ vẫn luôn cúi đầu nói chuyện riêng, chưa từng chú ý trên bục giảng, sắc mặt của giáo viên ngày càng đen hơn.
"Bạn học mới tới kia, dịch đoạn văn tiếp theo." Bỗng nhiên giáo viên điểm danh.
Mộ Tiểu Tiểu không biết giáo viên gọi cô, vẫn cúi đầu nói chuyện riêng, cho đến khi nữ sinh ở đối diện duỗi tay đẩy cô một cái.
"Mộ Tiểu Tiểu, giáo viên gọi cậu kìa."
"Ồ." Mộ Tiểu Tiểu phản ứng lại, hào phóng ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt tức giận đến phát hỏa của giáo viên, hỏi: "Thưa giáo viên, có chuyện gì vậy ạ?"
Sắc mặt giáo viên rất buồn cười, hết xanh lại tím, còn thay đổi đổi màu sắc, xem ra rất tức giận.
“Mộ Tiểu Tiểu! Em dịch đoạn hai trong sách giáo khoa!” ( truyện đăng trên app TᎽT )
Cô nhún vai vô tội: "Nhưng mà em không có sách giáo khoa!"
"Mượn bạn khác!"
Quả nhiên, giáo viên đang tức giận sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Dư Triết thông cảm nhìn Mộ Tiểu Tiểu, đưa sách giáo khoa cho cô, nói nhỏ: "Nói nhảm cũng được, cô ấy không dám làm gì cậu đâu."
Khóe miệng Mộ Tiểu Tiểu nhếch lên với nụ cười quỷ quyệt, tiện tay cầm lấy sách giáo khoa, lật đến phần bài khóa được chỉ định.
Sau đó, miệng cô nói lưu loát tiếng Anh, còn mang theo chút giọng Mỹ, khác hoàn toàn với tiếng Anh của giáo viên Trung Quốc này, nghe hay đến mức mọi người trong lớp đều sợ đến ngây người.
"Giáo viên, cô nói là dịch đoạn này sao? Khi dịch ra thì có nghĩa là…"
Sau đó, đoạn văn mà cô vừa đọc được dịch ra một cách hoàn hảo.
Giáo viên sững sờ nhìn cô, sắc mặt cô ta càng tệ hơn, như bị sỉ nhục một phen.
"Giáo viên, em có thể ngồi xuống chưa?" Mộ Tiểu Tiểu cười tủm tỉm hỏi.
"Ngồi xuống đi." Sắc mặt giáo viên trắng bệch, miễn cưỡng nói.
Vẻ mặt Dư Triết sùng bái nhìn cô, nói: "Mộ Tiểu Tiệu, cậu thật tuyệt vời! Sao tiếng Anh của cậu tốt thế? Giọng điệu kia, rất hay! Nếu không nhìn mặt cậu, tớ còn tưởng là người nước ngoài đang nói chuyện đó."
Mộ Tiểu Tiểu giả vờ ngây thơ mà chớp đôi mắt, nói: “Tớ chưa nói với cậu à? Tớ đi từ Mỹ về, trước đó còn học trường cấp hai quý tộc tốt nhất nước Mỹ.”
"Oa!" Những học sinh nghe lén đều cùng nhau kinh ngạc kêu lên.