Edit: Tiểu Hắc Miêu
Fanpage: Góc tiểu thuyết của mèo đen
Có thể do xuất thân từ trường quý tộc, nhìn thoáng qua có không ít nam sinh đẹp trai, đáng tiếc Mộ Tiểu Tiểu mới gặp qua Lục Dĩ Thần, khi so sánh với họ mới cảm thấy không đủ đẹp.
Cô giáo Vệ nói: "Mộ Tiểu Tiểu, em muốn ngồi cùng bạn học nào? Chỉ cần đối phương đồng ý thì có thể."
Giáo viên vừa nói xong, tất cả nam sinh ở đây đều trở nên phấn khích.
Một đám người tích cực nói với Mộ Tiểu Tiểu.
"Mộ Tiểu Tiểu! Cậu tới ngồi với tớ đi, sau này mỗi ngày tớ sẽ mua cho cậu đồ ăn sáng được không?"
"Bạn học Mộ, thành tích học tập của tớ rất tốt, cậu ngồi với tớ đi, sau này có vấn đề gì về học tập, tớ sẽ giúp cậu, còn đồ ăn vặt mỗi ngày, tớ đều mua cho cậu."
"Mỹ nữ mỹ nữ, tới ngồi với tớ đi, tớ có thể làm nô lệ của cậu, để cậu tùy ý sai vặt."
Vừa nói xong, những người khác đều trêu chọc cậu ta.
Mộ Tiểu Tiểu cảm thấy bọn họ rất thú vị, nhưng không vì vậy mà động tâm, cô nghĩ ngợi, mở miệng hỏi: "Lớp chúng ta, nam sinh nào đẹp trai nhất?"
Việc cô không thể ngờ được là, sau khi nghe thấy lời này, mọi người đều sửng sốt, sau đó đồng loạt nhìn về nơi nào đó, nhưng vẻ mặt hơi kỳ quái.
Mộ Tiểu Tiểu luôn để ý tới vẻ mặt của người khác có ý gì, theo ánh mắt của mọi người, cô cũng nhìn qua, nhìn thấy hai chỗ cuối cạnh cửa sổ còn trống.
Chẳng lẽ hôm nay nam sinh đẹp trai đó không tới lớp?
Mộ Tiểu Tiểu đương nhiên muốn chọn người đẹp trai nhất, vì vậy mỉm cười đi tới chỗ đó, ngồi vào chỗ trống, còn nói với cô giáo Vệ: "Cô Vệ, em muốn ngồi đây."
Vẻ mặt của cô giáo Vệ hơi kỳ lạ, ngại ngùng nói: "Em thích thì cứ ngồi…" ( truyện trên app T Y T )
Cô ấy gõ cây gậy lên bục giảng để học sinh trật tự.
"Được rồi, sau này phải quan tâm đến bạn học mới nhiều hơn, bạn bè đoàn kết, biết chưa? Bây giờ tiếp tục học bài thôi."
Sau khi cô rời đi, giáo viên trở về vị trí của mình, giảng bài cho mọi người.
Nhưng lúc này, không còn ai quan tâm tới việc nghe giảng nữa, các nam sinh đều lén nhìn Mộ Tiểu Tiểu, mà con gái thì đang đánh giá và so sánh. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Nam sinh ngồi ở phía trước mỉm cười lấy lòng, nói: "Mộ Tiểu Tiểu, cậu chưa có sách giáo khoa đúng không, tớ cho cậu mượn này."
Nói xong, một cuốn sách giáo khoa nhàu nát được đặt trước mặt Mộ Tiểu Tiểu.
Mộ Tiểu Tiểu nhìn cuốn sách giáo khoa bẩn thỉu kia, cũng không biết trên đó dính cái gì, không dám chạm vào, dở khóc dở cười nói với cậu ta: "Không cần đâu, cậu dùng đi… Tớ nghe một chút là hiểu."
"Không sao đâu, tớ sẽ xem với bạn cùng bàn."
Mộ Tiểu Tiểu: "…"
Bạn học có tâm như vậy, cô không thể khiến người ta xấu hổ được, đành ngại ngùng cười.
Đây là tiết tiếng Anh, những môn khác cô không dám nói, nhưng tiếng Anh của cô rất tốt, dù sao cô cũng đã ở Mỹ mấy năm rồi.
Vì vậy cô cảm thấy rất nhàm chán… Đối với cô mà nói, cảm giác giống như học sinh tiểu học đi học vậy, rất nhàm chán.
Ngáp một cái.
Nam sinh ngồi phía trước lại nói: "Mộ Tiểu Tiểu, có phải cậu nghe không hiểu không? Nếu không chúng ta tán chuyện cũng được."
Nghe không hiểu? Là nghe hiểu, nhưng bài giảng quá nhàm chán, vì vậy không muốn nghe.
Nhưng nam sinh này, tiếng Anh dễ như vậy mà nghe không hiểu?
Mộ Tiểu Tiểu hơi kinh thường, trong lòng cũng tò mò, cô còn tưởng lớp S là lớp học giỏi nhất chứ.
Cô hỏi nam sinh ấy: "Lớp S là lớp gì vậy? Là lớp học kém nhất sao? Các lớp được phân chia như thế nào?"
"Không phải, lớp S của chúng ta là lớp giỏi nhất!"