Edit: Tiểu Hắc Miêu
Fanpage: Góc tiểu thuyết của mèo đen
Mộ Tiểu Tiểu là một người mê giọng nói, nên cô không khỏi có chút kích động, nhất là thiếu niên trước mặt lại đẹp trai như vậy, làm cô không thể khống chế được.
Hừm, là con gái ai cũng có lúc si mê, đó là bản chất của con người.
"Ừm... Cái bánh dâu tây này là miếng cuối cùng, em rất muốn ăn, anh có thể đưa cho em được không? Làm ơn." Mộ Tiểu Tiểu giả vờ đáng yêu, ra vẻ dễ thương làm nũng, chớp chớp đôi mắt đen với anh ấy.
Nếu Doãn Thiếu Kiệt đứng ở chỗ này nhìn thấy cô như vậy, nhất định sẽ trợn mắt không chịu nổi.
Lục Dĩ Thần không chút động lòng, nói xin lỗi: “Ngại quá, cái này là anh mua cho người khác nên không thể nhường cho em được.”
Mộ Tiểu Tiểu tức khắc giống như một quả bóng xì hơi, mặt cúi xuống, cô chắc chắn rằng anh ấy mua cho bạn gái, hiếm thấy chàng trai nào quan tâm đến bạn gái như vậy, thậm chí còn giúp mua bữa sáng.
Mặc dù bị từ chối nhưng đối phương vẫn ghi được điểm trong lòng cô.
"Được rồi... Vậy thì cô sẽ không làm người khác khó chịu. Cô sẽ mua thứ khác."
Nghĩ đến anh chàng đẹp trai đã có bạn gái, tâm trạng cô lại trầm xuống một chút, liên tục thở dài, lê bước đến tủ kính.
Lục Dĩ Thần đưa mắt nhìn theo cô, có lẽ có chút áy náy, liền nói: “Anh nghe có nói bánh kem hạt dẻ ở đây cũng không tồi, em ăn thử đi.”
Mộ Tiểu Tiểu nghe anh nói vậy, càng cảm thấy anh rất dịu dàng và ân cần.
"Được, để em thử xem!" Cô lộ ra vẻ mặt tươi cười, mỉm cười nhìn anh.
Sau đó cô gọi nhân viên bán một chiếc bánh kem hạt dẻ, gói lại và cầm trên tay, sau đó chạy vài bước đuổi kịp theo anh.
Mặc dù anh ấy đã có bạn gái nhưng cô mới chuyển đến trường này, làm quen với một họ bá cũng không tồi, vì thế mà đến nói chuyện với anh.
"Xin chào!" Mộ Tiểu Tiểu vui vẻ cười, nụ cười đáng yêu xán lạn như hoa hướng dương: "Anh cũng là học sinh trường Thượng Đức ạ? Em là học sinh mới chuyển trường đến đây." - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Lục Dĩ Thần nhìn cô một cái, đối mặt với nụ cười ngây thơ như vậy, khó có ai có thể từ chối cô.
“Ừ.” Anh ấy lặng lẽ trả lời.
Mộ Tiểu Tiểu đuổi kịp bước chân của anh ấy, hai người sóng vai bước đi, cô hỏi: “Anh học khối mấy?”
“Khối 12.”
Mộ Tiểu Tiểu lại cảm thấy tiếc nuối, bĩu môi nói: “Chắc là em học khối 11… Dù sao cũng không có khả năng là học sinh khối 12.”
“Chắc là?” Lục Dĩ Thần tỏ vẻ khó hiểu: “Em thậm chí còn không biết mình học khối nào à?”
Mộ Tiểu Tiểu xấu hổ gãi đầu: “Thật ra em từ Mỹ chuyển về. Lúc đó em là học sinh lớp 10 ở Mỹ, nhưng em nghĩ mình rất thông minh, cho nên mẹ Doãn chắc là sẽ sắp xếp cho em học khối 11." ( truyện trên app T Y T )
Bởi vì cô biết Doãn Thiếu Kiệt cũng đang học năm khối 11, mẹ Doãn vì muốn bọn họ ở bên nhau bồi dưỡng tình cảm, chắc là sẽ sắp xếp để cô học cùng lớp với anh.
Tuy rằng ở Mỹ cô học lớp 10, nhưng cô cảm thấy mình ứng phó với việc học ở trong nước cũng không thành vấn đề.
Lục Dĩ Thần nhìn vẻ mặt tự tin của cô, không khỏi mỉm cười nói: "Cái này cũng khó nói, giáo dục ở nước ngoài và trong nước là khác nhau, em đừng xem thường trình độ trong nước."
Hai người đang nói chuyện thì đi đến cổng trường, đang định cùng đi vào thì Mộ Tiểu Tiểu bị ngăn lại.
“Cô không được vào, bây giờ đã gần đến giờ vào học, người ngoài không được phép vào trường.”
Mộ Tiểu Tiểu mở to mắt, nói với bác bảo vệ: “Tôi là học sinh ở đây mà, hôm nay tôi vừa mới chuyển đến đây.”
Nhưng dù cô có giải thích thế nào thì đối phương cũng không chịu cho cô vào, ngược lại càng nhìn cô bác bảo vệ lại càng cảm thấy nghi ngờ, khiến cô vô cùng chán nản.