Trở Về Cấp Ba Với Ông Chủ

Chương 14


3 tuần

trướctiếp

Ngoài đường chạy, Hồ Tiếu cùng đám học sinh lớp mười lăm đang tập chạy cự li dài, thấy có hai người đang đi ven đường, một trước một sau, vô cùng đẹp mắt, cậu ta vội tăng tốc, bỏ lại bọn họ đằng sau.

Vì cậu ta lừa anh Tưởng chuyện Tô Ly còn thích anh ta, nên giờ cậu ta không dám xuất hiện trước mặt anh Tưởng.

Cậu ta đang chờ anh Tưởng hết giận.

Lúc này, cậu ta thấy giáo viên thể dục lớp mười ba dẫn theo vài học sinh ra đường chạy, rõ ràng định hướng dẫn mấy học sinh ấy, cậu ta tranh thủ chạy về chỗ đám con gái lớp mình, chuẩn bị tìm hai người luyện tập thi chạy tiếp sức, vừa đến nơi thì nghe mấy cô đang vui vẻ bàn luận.

“Mấy cậu nói thử xem, Triệu Cửu với Tưởng Hướng Nam ai đẹp trai hơn?”

“Tưởng Hướng Nam đẹp kiểu lạnh như băng, còn Triệu Cửu nhiệt tình như nắng.”

“Nhưng mà, lúc Triệu Cửu chuẩn bị bỏ bóng vào rổ trông đẹp trai quá chừng!”

Hồ Tiếu giật mình: “Hồi trước không phải mấy cậu thích anh Tưởng à!”

Sao nhanh vậy đã đung đưa thay đổi rồi?

Bọn con gái lớp mười lăm hoang mang nhìn cậu ta: “Tưởng Hướng Nam lạnh như băng vậy, hung dữ lắm, tính ra thì Triệu Cửu dễ gần hơn.”

Bọn họ chọn qua chọn lại chẳng phải bình thường lắm sao?

Huống hồ, trai đẹp, ai mà chẳng thích?

Hồ Tiếu sửng sốt, hơn một năm trời, đây là lần đầu tiên cậu ta nghe có người được đánh giá cao hơn Tưởng Hướng Nam.

Xem ra địa vị của anh Tưởng khó lòng giữ vững?

Hồ Tiếu nhanh chóng nhắn tin cho Vu Dương Phi, Vu Dương Phi đã có dự cảm này từ lâu, nhưng thành tích và gia thế của Tưởng Hướng Nam rành rành ra đó, vậy mà chỉ sau một kỳ thi bóng rổ, lại chẳng thể nắm chắc được gì. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

Danh hiệu bình hoa số một ở trường càng lúc càng xa.

Cậu ta nhìn cảnh Tô Ly cầm áo khoác cho Triệu Cửu trong ảnh, loại nam sinh dễ tiếp cận người khác như vậy, Tô Ly ở cạnh người ta liệu có chịu nỗi việc luôn có người con gái khác tiếp cận cậu ta hay không?

Tiết thứ ba buổi sáng, ánh nắng chói chang, Triệu Cửu đi tới.

“Được đấy, có nhớ phải làm sao không.”

Tô Ly phối hợp gật đầu: “Ông chủ thật ngầu.”

Triệu Cửu: “Ừm.”

Cẩu tử nhận hết mấy lời khen ngợi mình.

Tô Ly: “...”

Tô Ly lấy di động ra nhìn đề mục, cẩu tử đã thông qua kỳ thi sát hạch, có thể an tâm làm bài, cô nhớ kỹ đề mục rồi cất điện thoại, sau đó tiếp tục suy nghĩ về bài tập trong đầu mình.

Triệu Cửu bình tĩnh lấy quyển sổ nhỏ ra rồi tiếp tục nhớ lại.

Lúc này, trên sân tập có không ít người đang chạy bộ, để tránh làm phiền bọn họ, nên hai người bước dọc theo mép sân, chuẩn bị ra ngoài.

Ở một bên đường chạy là một sân bóng rổ ngoài trời, ở đấy có vài nam sinh đang chơi bóng rổ.

“Đó là Triệu Cửu à, người thật còn đẹp hơn trong ảnh.”

“Tô Ly bỏ Tưởng Hướng Nam thật rồi, giờ chuyển sang Triệu Cửu.”

Mấy nam sinh vừa trò chuyện vừa chuyền bóng.

Triệu Cửu và Tô Ly bước ngang qua, nghe tiếng bóng rổ, Triệu Cửu cũng quay sang nhìn rồi quay đầu lại, Tô Ly nhìn trời rồi lại nhìn sang bọn họ, nắng thế này mà chơi bóng rổ, không sợ bị cháy nắng à?

Quả nhiên, suy nghĩ của nam và nữ vẫn khác nhau đôi chút.

Tô Ly thu lại tầm mắt, quay sang liền thấy Triệu Cửu đã đi trước mình một đoạn, bèn vội vàng đuổi theo.

“Trương Lăng!!” Một tiếng kêu lớn đột ngột vang lên, một thanh niên đang đứng giữa chân chợt hoàn hồn, cậu ta vội vàng đón bóng, nhưng ai ngờ bóng đã bay thẳng ra ngoài, lao về phía Tô Ly.

Tô Ly còn chưa kịp phản ứng thì một bàn tay khớp xương rõ ràng đã chắn trước mặt cô, ‘bộp’ một tiếng, quả bóng bay đi, rồi lại ‘phịch’ một tiếng, rớt trên mặt đất.

Đám học sinh lớp mười lăm nghe thấy, bèn hoang mang nhìn qua, Triệu Cửu đưa lưng về phía họ, bọn họ cũng không nhìn thấy được nét mặt của anh, chỉ bất giác thấy bên kia như tỏa ra khí lạnh?

Hồ Tiếu tình cờ nhìn thấy toàn bộ quá trình, cũng hơi bất ngờ, Triệu Cửu phản ứng quá nhanh.

Xung quanh lập tức yên tĩnh, Tô Ly ngây ngẩn nhìn bóng người đang hiện ra trước mắt, giờ là mùa hè nên anh mặc áo tay ngắn, lộ cả cánh tay, giờ phút này, bàn tay ấy lại nổi cả gân xanh vì dùng sức quá mạnh, vạt áo màu vàng phập phồng theo gió. 

Ban nãy, cẩu tử còn trưng ra vẻ mặt cầu khen ngợi, vậy mà hiện giờ, mắt anh lại lạnh lùng sắc bén như thế.

Mấy người trên sân bóng bị dọa đến cứng người, quên mất chuyện nhặt bóng. Người tên Trương Lăng đối diện với ánh mắt của Triệu Cửu, giật mình tỉnh lại rồi vội vàng chạy đi nhặt bóng, sau đó lại run như cầy sấy bảo: “Thật... Thật xin lỗi.”

Tô Ly hoàn hồn: “Không... Không sao đâu.”

Cẩu tử thu tay lại, vẻ mặt lãnh đạm: “Có nhiều chuyện thì cũng phải để ý hành động của mình một chút.”

Người nhặt bóng lập tức thấy sống lưng lạnh toát, hóa ra anh ta đã nghe thấy rồi. ( truyện trên app T Y T )

“Thật xin lỗi.” Nói xong, bèn vội vàng chạy mất.

Triệu Cửu xoay xoay bả vai, tiện thể quay sang hỏi: “Mới nãy cô đứng đó làm gì?”

Tô Ly nhìn cái áo khoác đang rơi ở đằng trước, lại nhìn cẩu tử đang đứng trước mặt mình, lúc nãy cô định hỏi một điều gì đấy, nhưng bị cẩu tử quấy rầy, liền quên mất mình định hỏi gì, đành đáp: “Tôi đang nghĩ, bộ bọn chơi bóng rổ dưới nắng thế này, không sợ bị cảm nắng à?”

Triệu Cửu nhìn áo khoác xanh lam trên người Tô Ly, bộ cô còn có ý tốt hỏi người ta có bị cảm nắng hay không à?

Thời tiết mùa hè mà mặc áo khoác mùa thu, thì dù mỏng cũng thấy nóng. 

Tô Ly nhìn ánh mắt anh, nói thẳng: “Đồng phục theo quy định, nhưng tôi không vận động nên không thấy nóng đâu.”

Triệu Cửu cúi đầu nhìn mồ hôi đang tuôn đầy cổ Tô Ly.

Tô Ly: “Tiện thể chống nắng ấy mà.”

Tô Ly đi qua, nhặt áo khoác của Triệu Cửu rơi trên mặt đất, vỗ vỗ, rồi khoát lên cánh tay.

“Sao không mặc đồng phục mùa hè?” Anh hỏi một vấn đề mình vẫn thắc mắc lâu nay, sao máy lạnh trong lớp luôn chỉnh tới mức nếu không mặc áo khoác sẽ run lẩy bẩy vậy chứ? 

Tô Ly khựng lại, nhìn về phía Triệu Cửu, nhìn bộ đồng phục mùa hè màu vàng rực bên trong.

Cho dù có kẻ có thể mặc nó như đồ hàng hiệu, thì cũng chẳng thể che giấu sự thật, là nó thật sự rất xấu. 

Không thấy Tưởng Hướng Nam chỉ mặc đồ của mình hay sao?

“Xấu.”

Triệu Cửu: “...”

Đám thanh niên đang chơi bóng rổ thấy hai người vừa trò chuyện vừa bỏ đi, lúc này, thanh niên nhặt bóng lúc nãy mới chà chà tay, thiếu chút nữa dọa chết cậu ta rồi. 

Tốc độ phản ứng đó, hóa ra là vì thích Tô Ly nên mới cố sức chạy lại!

Nhưng sao lúc bọn họ đi chung lại chừa ra một khoảng không rộng đến mức có thể một người chen lọt vậy chứ, trông hệt như ông chủ với osin? 

Tô Ly dẫn Triệu Cửu đến quầy bán quà vặt để mua nước, chờ lúc bọn họ trở về thì tiết thể dục cũng gần kết thúc.

Tô Ly đi một vòng quanh sân tập, người của lớp cô giải tán hết rồi, có vài người đã ra ngoài trước, giờ cô mới nhớ, lúc kết thúc tiết thể dục không cần tập hợp. 

“Chúng ta về phòng học làm bài đi.”

Triệu Cửu vừa lật hết một quyển sách, đưa cho Tô Ly: “Ừm? Được không?”

Tô Ly lấy một quyển sách khác ra đưa cho anh: “Được chứ, chắc giờ trong phòng học cũng có mấy người đang làm bài tập đó.”

Hai người tranh thủ về phòng học.

Chờ lúc bọn họ đến, trong phòng học đã có hơn mười học sinh, ai nấy đều đang cúi đầu làm bài tập, thầy Vương đang ngồi trên bục giảng, xoay bút, như đang suy nghĩ chuyện gì. 

Triệu Cửu thấy hơi áp lực, bèn kéo ghế ngồi xuống, Tô Ly cũng trả áo khoác lại cho anh, rồi ngồi xuống làm bài tập.

So với những học sinh cấp ba thực sự thì bọn họ đã tuột lại rất nhiều. Lỡ như không thể trở về, nếu không nỗ lực thì không qua nổi kỳ thi giữa kỳ.

Thầy Vương ngồi trên bục giảng, nhìn hai người đã trở về, vừa về đã trực tiếp kéo ghế ngồi xuống nghiêm túc làm bài tập.

Tuy hai đứa nhỏ này trông như đang yêu sớm, nhưng chịu cùng nhau tập trung học tập thì cũng được nhỉ? 

Sợ nhất là yêu sớm rồi ảnh hưởng đến thành tích học tập.

Nhưng gia thế của Triệu Cửu rành rành ra đó, lỡ như có ngày hai đứa nó tranh cãi rồi chia tay thì sao...

Triệu Cửu nhận ra có người đang nhìn mình, bèn ngẩng đầu, thấy Tiểu Vương đang nhìn mình một cách kỳ quái.

Triệu Cửu: “? ? ?”

Anh làm chuyện riêng trong lớp tiếng Anh bị thầy ấy phát hiện rồi sao?

Triệu Cửu nhìn sách vật lý đang cầm trong tay, đổi thành sách toán.

Không lâu sau, chuông tan học vang lên, cả đám học sinh từ sân tập về khiến cho phòng học lập tức trở nên ồn ào. 

Một đám nam sinh nóng quá bèn chen đến cạnh máy lạnh để hóng mát.

Thầy Vương nói: “Đừng cản gió của điều hòa chứ!”

Cả đám miệng đáp vâng dạ, nhưng chẳng ai chịu chuyển chỗ. 

Sau khi Tiền Lỗi giành được vị trí tốt liền quay sang nhìn Triệu Cửu cùng Tô Ly, hai người này vẫn đang nghiêm túc làm bài tập.

Tiền Lỗi đột nhiên cảm thấy thời gian qua mình sống thật uổng phí, cậu ta nhìn máy lạnh rồi lại quay sang nhìn Triệu Cửu cùng Tô Ly, thoáng đau lòng, rồi nhường vị trí phong thuỷ bảo địa cho người khác, về chỗ làm bài tập.

Tiền Lỗi thấy Triệu Cửu cau mày nhìn câu hỏi cuối cùng trong sách bài tập, lần này đã có kinh nghiệm, cậu ta biết, không phải anh không biết làm, chỉ là đang nghĩ cách giải đề tốt nhất. 

Cậu ta lấy sách toán, chuẩn bị bài cho tiết sau.

Triệu Cửu đột nhiên dựa vào thành ghế, xoay bút trên những đầu ngón tay, đầu thấy hơi đau, không làm được, không phải không nghĩ ra cách nên làm không được, mà đầu óc cứ như bị ô xy hóa nên chẳng nghĩ được gì.

Hệt như lúc thi nhập học.

Anh mở đáp án ra, sau khi xem xong đáp án, đầu óc đang mù mờ cũng sáng lên.

Anh lại bắt đầu viết tiếp.

Cẩu tử rốt cục đã hiểu tâm trạng của những bệnh nhân phục hồi chức năng trong bệnh viện.

Tiền Lỗi choáng váng, hóa ra đại lão cũng không biết giải câu này!

Hóa ra sự chênh lệch của mình và đại lão cũng không lớn lắm!

Cậu ta vui vẻ tiếp tục công việc, tranh thủ xem xong sách toán trước khi vào học.

Lúc này, trong các lớp khác, mấy học sinh ra ngoài chơi vừa về đã bị mấy đứa lớp mười lăm tóm lấy, kích động nói cho bọn họ biết rằng khoảnh khắc lúc Triệu Cửu gần bỏ bóng vào rổ đẹp đến mức nào. 

Vì vậy, độ hot của Triệu Cửu trong trường học chỉ vì một tấm hình chụp khoảnh khắc chơi bóng ấy đã tăng lên chóng mặt, đến mức gần đuổi kịp Tưởng Hướng Nam.

“Cậu thấy đó, lúc Triệu Cửu thi đấu bóng rổ, siêu đẹp trai!” Một học sinh lớp tám vừa đi vệ sinh về liền nói.

“Thật hay giả?”

“Thật chứ, lớp mười lăm cùng lớp mười ba học chung tiết thể dục đó.”

“Hình như tôi có thấy.”

“Bọn họ còn lén chụp hai tấm ảnh nè.”

Mấy học sinh chen qua, ảnh chụp không tệ, canh ngay khoảnh khắc lúc thiếu niên bật người bỏ bóng vào rổ, mơ hồ có thể thấy cơ bụng. 

“Hóa ra đồng phục mùa hè dài dữ vậy...”

Tô Trừng đang viết bài, nghe bọn họ bàn tán, bèn siết chặt bút, cắn môi, rồi lại cố gắng thả lỏng, chẳng qua chỉ là một trận đấu bóng rổ trong tiết thể dục thôi mà, Triệu Cửu có chiều cao, nên tư thế bỏ bóng vào rổ mới đẹp thôi. 

Cũng do bọn họ thấy lạ nên thế thôi, chứ nếu thật sự so với đội khóa trên, thì Triệu Cửu có đáng gì đâu chứ?

Cô ta tiếp tục cúi đầu làm bài tập.

Sau khi bắt đầu tiết thứ tư, Triệu Cửu cùng Tô Ly vừa nghe giảng, vừa lén ôn lại hồi ức, thầy Vương nhìn thấy cũng làm như không thấy.

Đợi đến lúc sắp tan học, Triệu Cửu mới tìm được chút cảm giác về môn toán.

Đột nhiên, Tiền Lỗi như nhớ ra cái gì bèn lập tức quay đầu nhìn đồng hồ treo trong phòng học, sau đó nhanh chóng điều chỉnh tư thế, mũi chân hướng ra ngoài: “Chuẩn bị sẵn sàng, xông lên.”

Triệu Cửu: “Hử? Xông lên cái gì?”

Lúc này, anh chợt nhận ra, cả lớp giống như rơi vào trạng thái chiến đấu khẩn cấp, mọi người đều tập trung, như định làm điều gì đó?  

Triệu Cửu đang muốn hỏi Tô Ly là có chuyện gì, chỉ thấy Trần Tuyết quay sang Tô Ly nói: “Lát nữa tôi với Giai Giai xông lên trước.”

Tô Ly nghiêm túc gật đầu: “Tôi dẫn Triệu Cửu.”

Triệu Cửu: “Mọi người đang nói gì thế?”

Bỗng nhiên, cả tòa nhà đột nhiên vang lên tiếng bước chân dồn dập, như rung chuyển cả tầng lầu. 

Thầy Vương bất đắc dĩ phất phất tay.

Tiền Lỗi lập tức xông ra ngoài, nam sinh đứng sau cùng dùng tốc độ như tên bắn lao ra khỏi cửa, chuông tan học còn chưa vang, nhưng toàn bộ lớp mười ba về cơ bản đã xông ra hết.

Triệu Cửu sững sờ, Tô Ly xoay sang nói: “Đi ăn thôi.”

Tô Ly bước khỏi chỗ ngồi, nắm lấy tay Triệu Cửu còn đang ngơ ngẩn, chạy thẳng ra ngoài.

Triệu Cửu: “Hử?”

Anh quay đầu nhìn về phía sau, thấy một đám học sinh đang vọt tới chỗ mình, lại nhìn về phía cầu thang xa xa, cũng có cả đống học sinh.

Tô Ly kéo Triệu Cửu qua một cầu thang khác, lan can ở đây không cao lắm, có thể thấy toàn cảnh bên ngoài.

Triệu Cửu nhìn về phía trước, trên con đường nhỏ bên dưới, có một đám quân tiên phong đang lao vào, Triệu Cửu tinh mắt nhận ra Tiền Lỗi trong đám quân tiên phong ấy, theo sau cậu ta còn cả đám người.

Triệu Cửu lại quay đầu, đám học sinh lớp mười ở phía sau cũng đang điên cuồng lao tới, chạy thật nhanh, chen vào hàng ngũ lớp mười một. 

Anh muốn hỏi chuyện này là sao, thì Tô Ly đã nắm lấy tay anh nhanh chóng xuống lầu, chen vào giữa đám đông.

Triệu Cửu thấy cô chạy thục mạng, bèn vùng thoát khỏi tay Tô Ly, rồi nắm lấy cổ tay cô, Tô Ly hơi khó hiểu, Triệu Cửu chợt kéo cô bắt đầu chạy, tốc độ còn nhanh hơn cô nhiều.

Tô Ly nhìn người đang kéo cô chạy, cảm giác này thật kỳ diệu, giống như bị cuốn vào một thế giới tốc độ. 

Hình như đỡ tốn sức hơn thì phải!

Triệu Cửu vừa để ý Tô Ly có theo kịp hay không, vừa kéo Tô Ly nhanh chóng vượt qua cả đám học sinh, chạy tới nhà ăn.

Tô Ly nói: “Tầng hai, bên trái!”

Triệu Cửu lại kéo cô lên lầu hai, lúc này căn tin không đông lắm, mỗi cửa sổ chỉ có sáu bảy người. 

Tô Ly tranh thủ thời gian dẫn Triệu Cửu xếp hàng.

“Trường học chỉ có nửa tiếng nghỉ trưa à?” Cuối cùng thì Triệu Cửu cũng có thể hỏi, mà nửa tiếng, có phải quá ít hay không? 

Tô Ly thở phì phò: “Không phải, là vì tới muộn, sẽ hết đồ ăn.” 

Triệu Cửu: “? ? ?” 

Anh cúi đầu kinh hãi, hồi trước mình lôi cô đi chạy thể dục buổi sáng, có thấy cô tích cực vậy đâu. 

Tô Ly ngửa đầu nhìn anh: “Mì thịt bò với mấy loại cơm chiên, đều có giới hạn.” 

Tô Ly bình tĩnh nhìn anh, so sánh giữa việc cùng ông chủ chạy bộ với giành giật mỳ thịt bò, rõ ràng cái sau quan trọng hơn.  

Chậm chân thì hết.

Triệu Cửu lại nhìn mấy ô cửa khác, đúng vậy, chỗ bán mì thịt bò xếp hàng dài gấp đôi mấy chỗ khác. 

Triệu Cửu lại cúi đầu, là tại lúc trước mình ít cho cô ăn sao?

Rõ ràng có vài người dùng đầu bếp của anh còn nhiều hơn anh.

Tô Ly làm bộ như không hiểu ánh mắt anh nhìn mình có ý nghĩa gì, cô quay người, tiếp tục xếp hàng, cẩu tử không hiểu, giành cơm là một thú vui đó. 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp