Sau đó Hạ Tùng Bách lại đưa ra đề xuất: “Nếu chủ yêu cầu thêm một số phân tích dữ liệu bằng văn bản vào cuộc họp buổi sáng hàng ngày, hiệu quả sẽ cao hơn. Mỗi ngày nếu chỉ nói suông mà không chỉ ra vấn đề cụ thể thì dễ làm nhân viên sinh ra chểnh mảng.”
Triệu Vĩnh Khánh cũng không có đáp lời, nhưng trong lòng lại không khỏi nhìn người thanh niên này với ánh mắt khác.
Ở thành phố G, nhà xưởng to nhỏ nhiều như lông trâu, cho nên ông cũng không để xưởng vật liệu xây dựng ở thành phố B trong miệng Hạ Tùng Bách vào mắt, có lẽ ở chỗ ông không thấy thì cái nhà xưởng hoành tráng kia thực chất chính là một nhà kho cũ với vài công nhân cũng có?
Hiện tại ông đã thay đổi chủ ý.
Hạ Tùng Bách dành cả ngày trong nhà xưởng với Triệu Vĩnh Khánh, ông mới chủ động hỏi Hạ Tùng Bách ở trong trường học ngành gì, sau khi tốt nghiệp tính làm cái gì.
Hai người bọn họ ăn cơm vịt quay kiểu Quảng Đông ở một tiệm cơm quốc doanh, Hạ Tùng Bách ăn tới mức miệng bóng nhẫy, khen thịt mềm, thơm.
Triệu Vĩnh Khánh đắc ý nhìn Hạ Tùng Bách một cái, “Kỳ thật quán ‘Tùng Lan’ của Nữu Nữu bán vịt quay ăn ngon hơn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play