Bà A Sơn cũng nhỏ giọng trả lời:

- Là con nuôi của Hồng Mai, làm việc ở căn tin trường học, tin tưởng khoa học, ghét nhất là mấy chuyện thần thánh bói toán và ma quỷ. Đến cả Quan Âm ngự trên tòa sen này cũng do bà Lý làm công tác tư tưởng với A Vinh rất lâu mới thỉnh về được.  

Sở Nguyệt Ninh đã nắm bắt được sơ sơ trường hợp của bà Lý, thoạt nhìn bà cụ không giống đụng trúng thứ gì gì đó, vậy có thể là căn nhà không ổn, vấn đề nằm ở dương trạch - đây cũng là lý do tại sao cô phải đến đây. 

Bà A Sơn nghe xong vỗ đùi nói:

- Tui đã bảo là chắc chắn nhà cửa có vấn đề mà. 

Sở Nguyệt Ninh nhìn bà Lý còn đang ngẩn ra, hỏi:

- Phòng ở đâu? Cháu muốn xem tổng thể một lượt. 

Bà Lý hoàn hồn, mở từng gian phòng ra:

- Đây là phòng A Vinh, đây là phòng người chồng trước của bà, bởi vì ổng ngủ còn ngáy, nên bà với ổng đã tách ra ngủ riêng từ lâu rồi. Bây giờ dọn dẹp lại chuẩn bị cho đứa con thứ hai của bà tới sống. 

- Đứa con thứ hai? - Sở Nguyệt Ninh lấy làm lạ hỏi.

- Tạm thời vẫn chưa dọn đến. - Bà Lý thở dài: - Nó là đứa con ngoài giá thú của người anh họ ở xa của bà, bên đó không muốn nuôi nó, để mặc cho nó tự sinh tự diệt, đáng thương dữ lắm. Dù sao chỗ bà cũng có phòng trống, chi bằng nhận nuôi nó luôn. Có phòng trống mà, thêm một miệng ăn cũng không mất gì. 

Sở Nguyệt Ninh lần lượt xem từng căn phòng, cuối cùng đi vào phòng bà Lý. Vừa mới bước vào cửa phòng, đã bị một luồng khí âm lạnh lẽo ập tới.

Bà A Sơn bỗng nhiên la lên:

- Ai da, sao chỗ này lại nổi mốc vậy?

Bà Lý bước lại gần xem, đúng là chỗ góc tường có một mảng bị ẩm ướt, trên mặt tường trắng xuất hiện không ít vết mốc, bà cụ nói:

- Lạ thật, rõ ràng mỗi ngày đều mở cửa sổ thông gió mà. Sao hơi ẩm lại còn nghiêm trọng như vậy?

Sở Nguyệt Ninh liếc mắt một cái đã thấy chậu hoa đào tỏa ra luồng khí âm u bên ngoài song sắt, bèn quay đầu hỏi ngay:

- Ai đặt chậu hoa ở đây vậy?

Bà Lý cầm miếng giẻ đi qua lau bùng hoa, nói:

- A Vinh đó. Nó bảo đặt một chậu hoa bên cửa sổ thì tâm tình sẽ vui vẻ hơn nhiều. 

Cửa sổ nhỏ được bao quanh bởi một cái khung sắt, hướng ra ngã tư phố Thạch Đan Vĩ. Sở Nguyệt Ninh đã tìm được chỗ có vấn đề, nói:

- Cháu biết vì sao đêm nào mà cũng mơ thấy ác mộng rồi. 

- Vì sao? - Bà Lý không hiểu. 

Sở Nguyệt Ninh chỉ ra bên ngoài cửa sổ, nói:

- Phòng nằm ở vị trí sao Quan Phủ, chỗ giao nhau ở ngã tư là Quỷ Môn Quan, cô hồn dã quỷ luôn phải ra vào từ cửa này, vốn dĩ các tòa chung cư cao tầng che chắn lẫn nhau thì phong thủy sẽ không xảy ra vấn đề gì to tát. 

Bà A Sơn tiếp lời ngay:

- Nếu không xảy ra vấn đề gì thì sao tự nhiên đêm nào Hồng Mai cũng mơ thấy ác mộng chứ?

- Vấn đề nằm ở chậu hoa này đây. - Sở Nguyệt Ninh liếc mắt một cái đã nhìn thấu cách bày trận của chậu hoa đào, cô nói: - Vị trí của chậu hoa đào vừa hay nằm sát cửa sổ, sát khí của cửa quỷ đối diện chậu hoa đào, chắc chắn tình cảm của gia đình sẽ bất hòa, nhẹ thì cãi nhau khiến gia đình càng ngày càng không hòa thuận, nặng thì nửa kia sẽ bị bệnh nặng đeo bám khó bề bảo toàn tính mạng. 

Bà Lý lạnh run cả người, không tin không được:

- Đúng rồi, chồng bà đúng là đã bị bệnh rất nhiều năm. 

- Chậu hoa đào nằm đây bị ảnh hưởng bởi sát khí, cùng lắm chỉ ảnh hưởng đến tình cảm của hai vợ chồng thôi. Nhưng… - Sở Nguyệt Ninh nói xong thì ngừng lại một lúc, cô nhìn hoa đào đang bị luồng khí u ám bủa vây, lại ngước lên nhìn chuông gió treo ở trên mái, gió nhẹ thoảng qua làm chuông gió lay động phát ra tiếng reo trong veo.  

Tức thì…

Bà A Sơn rùng mình một cái, ánh mắt dáo dác khắp nơi:

- Hồng Mai à, phòng này không mở điều hòa mà sao rét vậy?

Sở Nguyệt Ninh lắc đầu, nói:

- Không nên bày cả hoa đào và chuông gió ở đây. 

- Đối diện với cửa quỷ mà còn bày hoa đào tức là muốn gọi quỷ đào hoa rồi, lại thêm tiếng chuông gió thôi thúc nữa thì càng đưa đẩy vận đào hoa tăng lên. Giống như một ngọn đèn sáng trong đêm, cô hồn dã quỷ vừa mới ra cửa đã nhìn thấy bà bày ra một chiếc đèn sáng choang. Thế là ai cũng tưởng đâu bà mở toang cửa tổ chức đại hội xem mắt.

- Trận pháp này nhìn một cái là biết do người có kiến thức bày ra. Ai muốn hại bà vậy?

Bà A Sơn không ngừng suy nghĩ, liếc mắt nhìn bà Lý hỏi:

- Có khi nào là A Vinh không? Chậu hoa đào là do nó bày ra, huống chi toàn Hương Cảng này cũng chẳng ai trồng hoa đào. Đang yên đang lành nó để chậu hoa đào ở đây làm gì?

Bà Lý hoảng hốt, mắt thâm quầng, nhanh chóng xua tay phủ nhận, nói:

- Không thể nào, tui cực khổ nuôi lớn A Vinh, không lý nào nó lại đối xử với tui như vậy, chắc là trùng hợp thôi. A Vinh luôn tin tưởng khoa học, không biết không có tội.  

Nói đoạn, bà Lý còn cần thận hỏi lại:

- Ninh Ninh, dời chậu hoa đào đi chắc sẽ hết chuyện đúng không?

Bạn đang đọc bản dịch “Thập niên 90: Xuyên đến Hương Giang làm thiên sư" được thực hiện bởi nhóm Gia Tộc Lãnh Hàn, chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng [t-y-t]. Vui lòng không copy và thu phí trên bản dịch của nhóm, bạn có thể tự dịch lại nếu thích.  

Bỗng nhiên…

Kim đồng hồ treo tường chỉ vào điểm 12 giờ, một nguồn năng lượng chết chóc xông tới. Vẻ mặt bà Lý lập tức trở nên đau đớn, ngã xuống mặt đất bắt đầu lăn lộn:

- Đau quá! Đau quá! 

Sở Nguyệt Ninh lui lại đằng sau một bước, mặt hơi biến sắc, kẹp lá bùa giữa hai ngón tay rồi đưa lên trước mặt, nhanh chóng niệm chú. Cô duỗi tay tung lá bùa lên, lá bùa nhanh chóng hóa thành một luồng sáng đỏ bay ra khỏi song sắt. 

- Phá! 

Trong khoảnh khắc đó, hoa đào ở cửa sổ khô hèo bằng tốc độ cực nhanh, cánh hoa rơi xuống bục, hóa thành tro đen. 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play