Tô Nhân Nhân trả hết tất cả số tiền sinh hoạt của một tuần, rồi lễ phép nói một tiếng cảm ơn. Sở Nguyệt Ninh nhận tiền, nhìn theo bóng lưng của Tô Nhân Nhân.
Cô bé có bùa trong tay cứ như vừa nốc viên thuốc an thần, vui vẻ rời đi khác một trời một vực với dáng vẻ khiếp đảm trước đó.
- Ninh Ninh, mới giải đoán vận mệnh xong hả?
Sở Nguyệt Ninh hoàn hồn, thấy là bà Sơn liền mỉm cười:
- Cháu bán bùa ạ.
Bà A Sơn nghe ra Sở Nguyệt Ninh còn biết vẽ bùa thì vỗ đùi đen đét:
- Hay quá! Dạo này đêm nào bà bạn của bà cũng nằm mơ thấy đi coi mắt với người đã khuất, mày vẽ cho bà một lá bùa trấn yểm với.
Bà Lý kéo tay bà A Sơn, nói:
- Mẹ ơi, sao lại nói là đêm nào cũng nằm mơ thấy đi coi mắt với người đã khuất, dặn là không được nói ra ngoài rồi mà, làm vậy thì cái mặt già này biết nhét vào đâu?
Bà A Sơn không tán thành, nói:
- Tui chỉ hứa với bà là không nói cho mấy bà bạn đánh bài chung với bà nghe thôi. Ninh Ninh là người một nhà, cô bé phải giải quyết chuyện của bà mà.
Sở Nguyệt Ninh nhìn bà Lý, phát hiện luồng khí chết chóc trên mặt đối phương thì hơi nhíu mày. Rõ ràng là người sống thọ, cớ sao tướng mạo lại xuất hiện tình huống sắp chết bất đắc kỳ tử nhỉ?
Lúc này bà Lý mới nhìn sang Sở Nguyệt Ninh: - Ninh Ninh?
Sở Nguyệt Ninh mỉm cười đáp lại:
- Cháu còn phải cảm ơn bà Lý đã cho canh sâm bổ lượng thịt heo tối qua đấy.
- Khách sáo làm gì! - Bà Lý xua tay tỏ vẻ không mấy để ý, bởi vì suy nhược nên xua hai cái rồi hết sức phải hạ tay xuống: - Dù sao ăn một người cũng vậy, mà hai người cũng vậy.
Bà A Sơn khá bất ngờ khi hai người này quen nhau, nhớ lại sáng nay gặp được Sở Nguyệt Ninh ở khu chung cư Nguyên Châu, cũng chỉ cảm thấy tình cờ trong một thoáng chốc, chứ không hề lên tiếng làm phiền.
- Có tiện cho cháu xem tay không ạ?
Bà Lý nghe xong bèn vươn tay ra, không hỏi thêm vì sao Sở Nguyệt Ninh biết coi phong thủy. Suy cho cùng, mỗi người đều có bí mật.
Da của bà Lý rất nhão. Sở Nguyệt Ninh nắm tay bà Lý lật qua lật lại, rồi vỗ nhè nhẹ. Chốc lát, cánh tay vốn dĩ trơn nhẵn bỗng nhiên xuất hiện một đường đỏ sậm, lan từ chính giữa xương trụ cổ tay lên trên, kéo dài đến tận phần bắp tay trên cánh tay.
Đó giờ bà Lý không thấy tay mình có gân đỏ, chắc là quá sợ, cả người suýt chút nữa nhũn ra ngã xuống nền đất, may mà bà A Sơn đỡ lấy mới không bị ngã xuống đất.
- Đây là gì vậy?
Sở Nguyệt Ninh nhìn đường gân đỏ, nhíu mi hỏi:
- Khoảng thời gian gần đây bà đã gặp phải chuyện gì?
Cuối cùng, bà A Sơn cũng trấn an được Hồng Mai đang hết hồn hết vía và thuật lại những chuyện đã xảy ra.
- Bà bảo là tối qua bà đã đồng ý lời cầu hôn của một người đàn ông trong mơ hả? - Sở Nguyệt Ninh nhận ra chuyện này có vẻ hơi khó.
- Đó là quỷ mà, bà đồng ý lấy người ta thì có khác nào chưa tới tuổi chết cũng phải chết mới có thể xuống âm ti làm vợ chồng với người ta chứ?
Nét mặt bà Lý suy yếu, nhưng lại hơi e thẹn và bất lực:
- Cậu ấy trông đẹp mã lắm, chắc nhỏ hơn bà 20 tuổi thôi, lại mạnh nữa chứ, bà xem mắt tận 10 người trong vòng một đêm vậy mà đến người cuối cùng lại không kiềm chế được.
Sau khi thức dậy mới ý thức được mình đã đồng ý chuyện gì, bà Lý sợ hãi tới mức run bần bật. Sáng sớm bà Lý đã xuống dưới nhà cúng bái thổ địa, mong được trừ tà.
- Ninh Ninh, có cách nào giải quyết không?
- Phải đến nhà bà xem thử cái đã. - Sở Nguyệt Ninh nhanh chóng cởi tạp dề, gọi Lâm Gia Hoa bán bánh tart quầy bên một tiếng: - Tôi phải đến nhà bà Lý xem thử, anh rảnh không trông quầy giúp tôi với?
Lâm Gia Hoa đang khom lưng đóng gói bánh tart, đưa tay ra dấu OK:
- Yên tâm đi đi, tôi trông quầy cho.
Bạn đang đọc bản dịch “Thập niên 90: Xuyên đến Hương Giang làm thiên sư" được thực hiện bởi nhóm Gia Tộc Lãnh Hàn, chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng [t-y-t]. Vui lòng không copy và thu phí trên bản dịch của nhóm, bạn có thể tự dịch lại nếu thích.
Bà Lý xoay chìa khóa vào nhà: - Vào đi.
Vừa mới bước vào, Sở Nguyệt Ninh đã ngửi được mùi nhang khói nồng nặc. Quả nhiên, vừa quay đầu lại liền thấy Phật Bà Quan Âm Nam Hải ngồi trên tòa sen được thờ cúng dưới ngọn đèn sáng ánh đỏ ở góc phòng khách. Quan Âm ngồi trên bàn thờ với gương mặt hiền từ, trên đỉnh bàn thờ có khắc: “Hào quan đức Phật chiếu sáng khắp nơi”, hai bên lần lượt khắc chữ: “Như Lai hiện ra ngồi trên tòa sen” và “Điềm nhiên trong Tử Trúc Lâm", trái cây tươi mới được bày bên cạnh hoa sen vàng.
Bà Lý đặt chìa khóa xuống, thắp ba nén nhang đưa lên ngang trái vái ba cái trước:
- Cầu xin Bồ Tát phù hộ A Vinh đi đứng bình an.
Bởi vì phong tục ở Hương Cảng, nên hầu như nhà nào cũng có bàn thờ tương tự.
Sở Nguyệt Ninh hỏi nhỏ:
- A Vinh là ai?