Tiểu Dương đã về nhà ăn tết, Gà trống sắt và Kim Phong Tử đều ở nhà ăn cơm tất niên xong vừa mới tới, hơn ba năm trước Tam Lại từng xảy ra xích mích với gia đình nên mấy năm nay anh ta cũng không về nhà ăn Tết.
Vì thế lúc sáu giờ tối, đám người Cận Triều cùng dọn một nồi lẩu lên, sau khi Gà trống sắt và Kim Phong Tử đến, nhóm người bắt đầu khai tiệc và uống rượu cho đến tận bây giờ, nghe thấy bên ngoài có người gõ cửa, bọn họ cũng rất kinh ngạc. Khi nhìn thấy người ngoài cửa, chính Khương Mộ càng cảm thấy kinh ngạc hơn.
Khi Khương Mộ bước vào, tóc và vai cô đều phủ đầy tuyết, tình cờ cô còn mặc một chiếc áo khoác trắng, trông cô giống như một người tuyết vừa lăn từ bên ngoài vào, mọi người đều nhìn thấy rõ dấu vết chật vật trên người cô, áo khoác màu trắng đều bẩn, tất cả đều giật mình, Kim Phong Tử trực tiếp đứng lên nói: "Em gái à, sao em lại biến mình thành như vậy chứ?"
Tam Lại hạ cửa cuốn xuống, anh ta đi về phía cô, lo lắng nói: “Em vừa xảy ra chuyện gì vậy?”
Tuy nhiên, Khương Mộ lại nhìn chằm chằm Cận Triều với nụ cười dị thường trên mặt, Cận Triều đã đứng thẳng dậy khỏi ghế dài, anh cau mày hỏi cô: “Sao em không đi?”
Khương Mộ dùng hai mắt sáng ngời nhìn hắn: “Em không đi, em ở lại đây đón Tết.”
Sau đó cô nhìn sang món lẩu đã gần ăn hết, cô ngượng ngùng cong môi lên tiếng: “Không còn gì cho em ăn nữa sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play