Buổi tối, Khương Mộ cùng Khương Nghênh Hàn và Chris dùng bữa tối trong bầu không khí yên bình, mặc dù trong suốt quá trình bọn họ cũng không nói nhiều, nhưng Chris cũng cố gắng dùng vốn tiếng Trung ít ỏi của mình để duy trì bầu không khí.
Cuối cùng Chris nói: “Chúc mọi người năm mới vui vẻ! Chẳng phải năm mới mọi người đều phải vui vẻ lên sao?"
Ông ta nâng ly rượu lên và nói: "Chúc mừng năm mới.”
Khương Nghênh Hàn cũng nâng ly lên, Khương Mộ cũng nói với bọn họ: "Chúc mừng năm mới."
“Buổi tối, Khương Mộ trở lại phòng đơn mà Khương Nghênh Hàn đặt cho cô, trước khi ngủ Khương Nghênh Hàn sang gõ cửa phòng cô, bà ấy ngồi ở phòng cô một hồi, sau đó còn nói với cô: "Có thể những lời nói ban ngày của mẹ hơi nặng, nhưng con cũng phải biết mẹ làm vậy là vì ai, ba con mới vừa đi mấy năm, mẹ nghỉ làm ở nhà bao nhiêu năm nay để chăm con thì làm gì kiếm ra tiền, cũng may sau đó có cửa hàng xổ số thì còn kiếm được ít đồng ra đồng vô, mỗi tháng tiền con học đàn tranh và học bổ túc cũng đã tốn hơn mấy ngàn, con hiểu cho mẹ mà, phải không?’
Khương Mộ ngồi ở mép giường, cô ủ rũ gật đầu, Khương Nghênh Hàn ngồi ở bên cạnh vỗ vỗ mu bàn tay của cô: "Mỗi người đều có một số phận, đứa nhỏ Cận Triều này tuy rằng rất thông minh, nhưng không phải ai thông minh là sẽ đều thành công. Mẹ cũng biết lúc nhỏ con rất thân thiết với nó, nhưng con cũng phải biết chừng mực, con đường sau này của con với nó là hoàn toàn khác nhau, con có hiểu không?"
Lần này Khương Mộ không có gật đầu, cô chỉ bất động im lặng nghe Khương Nghênh Hàn an ủi một hồi, sau đó bà ấy cũng rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT