[GiangSênh][Hoa Gian Lệnh] Trọng Sinh : Truy Thê

Chương 4: Cuộc họp gia tộc


2 tháng

trướctiếp

Trác Lan Giang lệnh A Phúc mang thư đi đến huyện nha một chuyến đưa cho Thượng Quan tiểu thư.

Dương Thải Vy sau khi nhận bức thư được gửi đến từ Ngân Vũ Lâu. Cô chợt nhớ ra thiếu chủ Ngân Vũ Lâu chính là A Giang - bằng hữu của cô ở Hoà Dương. 

Cô vội mở thư ra xem, bên trong chỉ viết 

“ Quán rượu Hoà Dương, không say không về”

Cô chợt nhận ra hôm nay là mùng 6, ngày mà cô và A Giang đã hứa sẽ cùng nhau uống say. Cô có hơi bất ngờ khi A Giang nhận ra cô. 

Rõ ràng cô đã bị đổi mặt, vậy mà hắn có thể dễ dàng nhận ra cô. Quả không hổ danh là thiếu chủ Ngân Vũ Lâu.

Cô lặng lẽ đi ra khỏi huyện nha đến quán rượu. Quả nhiên nhìn thấy Trác Lan Giang đang nhàn nhã ngồi rót rượu vào chén. 

Cô vui vẻ gọi thêm một vò rượu Quế Hoa, sau đó ngồi xuống:

“ A Giang, sao ngươi biết là ta?”

“ Chắc là tâm linh tương thông đi”

Hắn vừa nói vừa cười. Dương Thải Vy cau mày nhìn hắn, cô không chấp nhận cái lí do này. Hắn thấy vậy đặt li rượu xuống

- Khuôn mặt có thể khác, nhưng khí chất trên người cô không có gì thay đổi, chỉ cần nhìn là ta đã nhận ra cô.

Hắn chính là nói dối không chớp mắt. Kiếp trước hắn không nhận ra cô, cho đến khi cô nói hắn là tên bướng bỉnh vô lại, hắn mới nhận ra cô. 

Kiếp này hắn phải lấy lại mặt mũi cho mình, để xứng đáng trở thành bằng hữu của cô.

- Sao huynh nói giống Phan Việt vậy, huynh ấy cũng nói nhận ra ta vì khí chất trên người ta. Còn nói chỉ có Dương Thải Vy mới có hứng thú với y thuật. Quả nhiên trong lòng chàng có ta.

Cô vui vẻ cầm chén rượu cụng với hắn

“ A Giang, Thật không ngờ ta vẫn còn sống để được gặp lại huynh.”

“ Ta cũng không ngờ mình sẽ còn được nghe cô nói chuyện.”

“ Mấy ngày trước thấy huynh uống say khướt trong quán rượu, ta và bằng hữu đã đưa huynh về. Hôm đó sao huynh lại uống say như vậy? Còn không ngừng gọi tên ta”

Hắn che miệng ho khan, nhắc lại cũng có chút xấu hổ

“ Lúc đó ta vừa hay tin cô chết. Trong lòng có chút không vui, uống rượu giải sầu.”

Thấy cô nhìn hắn áy náy, hắn vội nói tiếp

“ Nhưng sau khi biết cô vẫn bình an vô sự, ta cũng yên tâm rồi”

Hắn và cô lại cụng một cái, uống một ngụm thật lớn

“ Cô và Phan đại nhân có dự định gì không?”

“ Cách đây không lâu, Phan Việt nói với ta có người nhờ cha ta vạch mặt một kẻ phản quốc có quyền cao chức trọng trong kinh thành. Hắn sợ việc bại lộ nên mới sát hại cả nhà ta. Hiện tại Phan Việt đang điều tra lại vụ án Hội đèn lồng, nói rằng vụ án này với Tế Thiện Đường không tránh khỏi liên quan đến người kia.”

Hắn nghe cô nói vậy có chút mơ hồ. Kiếp này Phan Việt và Dương Thải Vy nhận nhau sớm hơn, thậm chí còn biết rõ kẻ đứng sau như vậy. Có khi nào Phan Việt cũng trọng sinh không?

“ Thiếu chủ”

A Phúc từ bên ngoài vào cung kính hành lễ, sau đó nói nhỏ vào tai hắn. Hắn cười khẩy:

“ Mấy con cáo già đó vẫn không chịu tha cho ta sao?”

A Phúc có bất đắc dĩ khuyên nhủ hắn

“ Thiếu chủ, lần này ngài nhất định phải đi”

“ Ta biết rồi, ta có nói là không đi đâu”

 Hắn lệnh A Phúc lui xuống rồi quay sang nói với cô

"Xem ra ba gia tộc kia đang đứng ngồi không yên rồi. Họ muốn ta đi qua đó một chuyến. Cô cứ thong thả uống, hẹn dịp khác tái ngộ".

“ Huynh cẩn thận một chút”

Hắn cười với cô rồi cùng A Phúc đi tới Bách Hoa Cung.

Ở đây cả ba gia tộc đều đã ngồi chờ hắn từ lâu. Hắn ung dung tiến vào, đưa kiếm cho A Phúc giữ:

" Các vị tiền bối, có chuyện gì mà nhất quyết bắt ta đến vậy? Ban ngày gặp vẫn chưa đủ sao?

Hắn ngồi xuống, tự tay rót cho mình chén rượu.

Cố Ung thấy hắn nhàn nhã như vậy bèn lên tiếng

- Bọn ta muốn hỏi, sự phản đối của ngươi với Phan Việt cũng chẳng đi đến đâu, ngươi đang có ý định gì vậy?

Hắn nhìn Cố đường chủ đang sốt ruột như ngồi trên lửa. 

Cũng phải thôi, Phan Việt đang điều tra đến Tế Thiện Đường rồi, kẻ kia chắc cũng sốt ruột sợ bị phát hiện. 

Nếu lão ta không nhanh chóng dẹp yên Phan Việt thì người bị diệt chính là lão.

Trác Lan Giang uống một ngụm rượu, quay sang nói với Cố Ung:

- Cố đường chủ, ông đang nói gì vậy chứ? Sao lại nói là chẳng đi đến đâu được. Chẳng phải hôm nay đã nói rất rõ ràng vụ án rồi sao. Phan Việt đã giúp ta tìm ra hung thủ giết hại bằng hữu, ta cũng nên cảm tạ hắn. Hiện giờ ta với hắn không thù không oán. Chỉ cần hắn không gây rắc rối cho Ngân Vũ Lâu, Ngân Vũ Lâu không muốn đối đầu với hắn.

Cố Ung nghe hắn nói như vậy lập tức phản bác:

- Trác Thiếu Chủ, Ngân Vũ Lâu là phủ đứng đầu Hoà Dương. Ngài định để Phan Việt đè lên đầu Ngân Vũ Lâu sao? Sau này làm sao ngài dám ngẩng mặt ở Hoà Dương nữa.

Hắn biết tên Cố Ung đang đứng ngồi không yên, muốn mượn sức của tứ đại gia tộc để che đậy tội ác của mình, cũng che đậy kẻ chủ mưu đứng sau. 

Một khi bị Phan Việt điều tra được, Cố Ung chỉ có chết .

Nếu là hắn của kiếp trước, hắn sẽ vì những lời khích bác này mà đi đối đầu với Phan Việt. 

Kiếp này hắn chỉ muốn đứng ngoài quan sát. Chỉ cần không tổn hại đến Ngân Vũ Lâu làm ăn buôn bán thuận lợi, những chuyện khác hắn không quan tâm.

" Ngân Vũ Lâu bọn ta xưa nay chú trọng tới làm ăn buôn bán. Chỉ cần Ngân Vũ lâu không bị cản trở. Ngân Vũ Lâu ta không ngại dưới quyền quản lý của phủ nha. Thay vì nói Ngân Vũ Lâu bọn ta, không bằng thử hỏi Thái Phường Chủ, mấy ngày trước Phan Việt đại náo Sinh Tử phường, lại có thể an toàn rút lui. Ông chuẩn bị thế nào rồi?

Thái Thăng giữ tư thế ngồi uy nghiêm của mình

“ Chỉ cần Phan Việt không gây rắc rối cho ta, Sinh Tử Phường ta cũng sẽ không đối đầu với hắn”

Cố Ung thấy Thái Thăng nói vậy bèn chán nản

“ Trác Thiếu chủ không muốn đối đầu, đến cả ngươi cũng muốn quy hàng. Các ngươi đây là...Haizzz, thôi bỏ đi, Sinh Tử Phường ngươi không mở ván cược Sinh Tử nữa. Tin này truyền ra ngoài sao ngươi còn mặt mũi nói mình là một trong tứ đại gia tộc?”

Thái Thăng nghiêm mặt phản bác

" Sinh Tử Phường ta có quy định của Sinh Tử Phường. Con bạc đến Sinh Tử Phường ta để lật lại ván bạc đời người. Sinh Tử Phường ta sẽ cho hắn cơ hội công bằng này. Người ta thắng, bọn ta sẽ nhận, đây chính là quy định".

Trác Lan Giang ngồi nhàn nhã nhìn hai người họ nói qua nói lại. Thái Thăng bắt đầu khinh thường Cố Ung

“ Ngươi tưởng Sinh Tử Phường bọn ta giống Tế Thiện Đường các ông à? Chỉ cần đưa đủ bạc là có thể giết chết cả mẹ ruột mình?”

Cố Ung biết mình đuối lý, bèn quay ra làm hoà

“ Chúng ta đừng lục đục nội bộ nhé. Đôi bên cùng có lợi, đúng không? Ta nói các ngươi nghe, nếu để Phan Việt cai trị Hoà Dương như vậy thì tất cả chúng ta đều xong đời”

Trác Lan Giang cũng chỉ ngồi đó nhàn nhã uống rượu. 

Kiếp trước hắn nhận đi canh chừng huyện nha để tiện cho việc theo đuổi Dương Thải Vy. Kiếp này ta không muốn xen vào chuyện của Phan Việt nữa. 

Chỉ muốn an ổn ở bên Tiểu Sênh. Không biết nàng đang làm gì nhỉ?

Tối hôm đấy, hắn mang người đi theo tên gian tế tìm được nơi ẩn nấp của vây cánh sót lại của Kim Thủy Bang. 

Chỉ trong 1 đêm, Kim Thủy Bang hoàn toàn bị diệt, tên gian tế cũng bị hắn đâm chết.

Lúc hắn trở về sương phòng thì trời cũng đã muộn. Thấy nàng cuộn tròn trong chăn ngủ ngon lành, hắn vô thức lại ngồi bên giường, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve gò má nàng.

Những hình ảnh kiếp trước chợt ùa về. 

Nàng cười với hắn, ngọt ngào gọi tên hắn, nói thích hắn. Còn không ngừng nấu đồ ăn ngon cho hắn, muốn trói hắn từ dạ dày. 

Lúc đó nàng thật đẹp, thật đáng yêu. Chỉ tiếc lúc ấy hắn không thể cho nàng hạnh phúc.

 Nhưng kiếp này khác rồi, hắn đã biết kẻ thù là ai, có kí ức kiếp trước, hắn nhất định có thể bình an sống đến cuối đời.

“ Tiểu Sênh, kiếp này ta và nàng nhất định sẽ hạnh phúc”

Nhất định.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp