"Hoàng Hôn Pha Lê Tím"

chương


4 tháng


  Tới khi giật mình tỉnh giấc thì trời đã tối,Lạc Kiệt và 2 người bạn xuống giường soạn đồ tắm rửa,xong đâu đấy rồi thì lúc này Minh Minh mới lồm cồm ngồi dậy.
Lạc Kiệt:
   -Lần đầu tiên chúng ta ra Hà Nội, cũng không biết đi đâu ở trong phòng hoài cũng chán, mình nghĩ bây giờ chúng ta nên đi kiếm gì ăn.
Trí Đình:
  -Trước tien chúng ta đi kiếm chỗ nào ăn đã rồi tính tiếp.
Tư Duệ gật đầu:
  -Ok nhưng phải đợi Minh Minh chuẩn bị đã.
Sau khi Minh Minh sửa soạn xong cả 4 bắt đầu rời khỏi phòng.
Đi một đoạn nhìn thấy một quán ăn ven đường nên đã ghé vào.
 Lúc này ở một nơi nhộn nhịp cách đó không xa có một quán bar đang mở cửa, trước cửa có rất nhiều khách hàng,xa xa có 4 chàng trai đang tới không ai khác chính là Tuấn Dũng và 3 người bạn cũng,tuy bên ngoài các anh mặc đơn giản ao sơ mi quần tây, nhưng không vì đó mà khí thế hay bớt đi nét đẹp lạnh lùng của bọn họ.
 Chưa nói đến quán bar này là nằm trong sự quảng lý của tập đoàn Vương Thị,do anh làm chủ.
  Các nhân viên và bảo vệ trong quán thấy anh liền cuối đầu chào:
  -Boss.
Tuấn Dũng gật đầu bước vào,Ninh Phi thấy anh liền chạy tới:
  -Lão đại anh mới tới,để em kêu đàn em sắp xếp bàn VIP cho anh.
Tuấn Dũng lắc đầu:
  -Không sao cậu cứ đi làm việc hôm nay tôi ngồi dưới này được rồi.
Ninh Phi gật đầu:
  -Vâng vậy em xin phép.
Nói xong anh ta liền đi tiếp tục công việc, Tuấn Dũng và 3 người bạn nhìn thấy một cái bàn gần quầy bar trong gốc liền tới đó ngồi,các nhân viên đã đem rượu lên cho anh.
  Trong quán có rất nhiều cô gái trẻ, giới thượng lưu cũng có những tiểu thư danh giá tới đây giao lưu vui chơi, thấy anh và 3 người bạn vào rất muốn đến làm quen,có người còn có ý định và hy vọng trèo lên giường anh cũng như giúp gia đình thăng tiến, nhưng vì thấy khuôn mặt lạnh băng và cũng từng chứng kiến cảnh tượng nhẫn tâm của anh đối với những người khác, khiến cho bọn họ e dè và sợ hãi không dám tới gần anh.
  Chỉ có người không sợ chết mới có ý định với anh,trong số đó không ai khác chính là Kiều Oanh con gái thứ hai của Kiều Thị.
 Lần đầu tiên thấy anh cô đã kết và tìm cách bằng mọi giá để có được anh,nên khi anh vừa ngồi xuống cô đã không sợ sệt và cầm ly rượu bước đến sà vào, hôm nay cô mặc một chiếc đầm đỏ bó sát, phía trước khoét sâu.
 Cô ta cố ý cuối thấp vừa đủ để anh thấy bộ ngực vừa ẩn vừa hiện của mình trước mặt anh tươi cười:
  -Chào anh,em rất thích anh chúng ta có thể làm quen được không?
Tuấn Dũng không thèm để ý đến cô ta anh cầm ly rượu hớp một ngụm, khuôn mặt vẫn lạnh lùng không hề thay đổi.
 Thấy cô ta cố ý sà vào anh cả 3 người bạn và người trong quán bar đều im lặng, có người còn cười khinh nghĩ:
  "Hình như đây là tiểu thư Kiều Oanh con gái của Kiều Thị thì phải,cô ta không sợ chết hay sao mà dám va vào người này vậy?"
Có người:
  -Mặc kệ không phải việc của chúng ta không nên dây vào,lỡ vạ lây mất mạng như chơi.
Bên này Kiều Oanh thấy dù cô đã làm mọi cách mà anh vẫn không lây động, liền oán hận trong lòng, nhưng trước giờ tính cô ta hiếu nếu đã thích gì thì bằng mọi cách phải có được ngay cả đàn ông, nghĩ vậy cô ta không quan tâm liền đứng dậy định ngồi xuống đùi anh, không may cho cô ta vừa chuẩn bị ngồi xuống liền nghe tiếng nói lạnh lùng:
  -Cút
Kiều Oanh giật mình,rất nhanh cô ta liền trở lại bình thường ỏng ẹo:
  -Nếu anh không thích ở đây thì chúng ta lên phòng, hôm nay em sẽ chiều anh tất cả.
Vừa nói cô ta vừa đưa tay ra định động vào người anh,không ngờ chưa kịp động vào thì một tiếng"Á" anh không nhanh không chậm mà chụp tay cô ta lạnh lùng bẽ gãy.
  Tất cả mọi người hoảng hốt không ai dám thở hay lên tiếng,chỉ có Kiều Oanh ôm bàn tay đầy máu của mình mà hét lớn:
  -Anh dám bất kính với tôi, có biết tôi là ai không, hôm nay tôi nhất định sẽ khiến cho anh phải chết,khi dám ra tay với tôi.
Tuấn Dũng lạnh lùng:
  -Cút 
Kiều Oanh tức giận quát:
  -Anh được lắm tôi là con gái của Kiều Thị để xem hôm nay gia đình tôi xử anh thế nào?Hôm nay tôi nhất định sẽ khiến cho anh chết không có đất chôn.
Tuấn Dũng lạnh lùng:
  -Oh thì ra là con gái của Kiều Thị àk?để xem hôm nay tôi và cô ai sẽ phải chết.
Dứt lời anh liền bấm điện thoại gọi một cuộc,5 phút sau 2 người đàn ông mặc vest bước vào:
   -Lão đại 
Anh lạnh lùng:
  -Cho các cậu đó đưa đi nhớ làm sạch sẽ.
Hai người kia gật đầu:
  -Vâng lão đại 
Rồi cuối xuống lôi cô ta đi không thương tiếc, Tuấn Dũng lạnh lùng,Thiên Dật tớ không muốn thấy tập đoàn Kiều Thị trên đất Hà Nội nữa, cậu biết nên làm như thế nào rồi chứ?
  Thiên Dật gật đầu lấy điện thoại gọi một cuộc 5 phút sau trên toàn nước đã có tin tập đoàn Kiều Thị phá sản,con gái thứ hai của Kiều Thị nghe nói đụng trúng người không nên đụng mới khiến gia đình bị ảnh hưởng, giờ không biết sống chết thế nào.
 Tất cả mọi người đều im lặng hoảng sợ, không ngờ anh lại tàn nhẫn như vậy, biết anh rất phụ nữ và vẫn cố ý sà vào thì chỉ có một con đường chết, đây cũng là điều cấm kỵ trước giờ anh không tha cho ai kể cả phụ nữ và lần này cũng vậy.
Còn Kiều Oanh thì haiz có trách thì trách cô ta quá hiếu thắng, biết rõ là không nên mà vẫn cố tình đụng vào, đến khi mạng không giữ được hối hận cũng không còn kịp.
  Trong lúc mọi người đang hoang mang chuyện vừa xảy ra, thì ở cửa đang mở có 4 người con trai nữa bước vào,tuy không lạnh lùng lạnh giá như các anh, nhưng cũng khiến mọi người trong quán thơ thẩn trước vẻ đẹp của mình, phải nói là cực phẩm có một không hai.
Mấy cô gái thấy 4 cậu liền hét lớn:
   -Ôi trời người gì đâu mà đẹp dữ vậy?
Tiếng hét chói tai làm các cậu giật mình trong đó có các anh,anh nhẹ nhàng liếc mắt nhìn cậu từ trên xuống dưới.
  Có lẽ là duyên đây là lần thứ 3 anh gặp cậu, lần này cậu chỉ mặc một chiếc ao thun trắng phía dưới phối hợp với chiếc quần bò màu đen, cộng thêm làn da trắng mịn, càng tôn lên vẻ đẹp ngây thơ trong sáng của cậu.
 Anh ngẩn ngơ nhìn cậu không chớp mắt, Thiên Dật và 2 người bạn của anh cũng bất ngờ khi thấy các cậu suất hiện ở đây.
Thiên Dật bất ngờ lên tiếng:
     -Đây không phải 4 nhóc hồi sáng chúng ta gặp ở trường sao?Đừng nói cũng như chúng ta vào đây giải sầu nha.
 Thuỵ Thư ánh mắt không rời khỏi Trí Đình:
    -Quán bar của chúng ta lành mạnh mà,ai tới mà chẳng được.
Mọi người cứ câu ra câu vào riêng Tuấn Dũng từ đầu đến cuối anh đều im lặng nhìn cậu,tuy ngồi gần quầy nhưng bàn của anh trong gốc nên cậu không thấy anh.
 Thật ra lúc đầu ăn xong Minh Minh và 3 người bạn không định vào đây, nhưng đi mãi không thấy có quán nào, với lại cũng không quen đường nên nhìn khi nhìn thấy quán tên là"Vclup" nghĩ rằng quán cafe bình thường nên không ngần ngại bước vào, giờ vào thấy mọi người đang nhảy múa dưới nền nhạc xập xình mới giật mình nhận ra, thì ra đây không phải cafe mà là quán bar.
  Cả 4 không biết nên làm sao dù gì cũng đã vào rồi không thể ra được,cả 4 nhắm mắt hít thở sâu và lấy hết can đảm bước vào một cái bàn trống giữa quầy,khi vừa ngồi xuống mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía các cậu, nhân viên phục vụ nữ bước tới hỏi:
  -Cho hỏi các cậu uống gì?ở đây chúng tôi có rất nhiều loại rượu ngon,tất cả các loại các cậu có thể từ ý lựa chọn.
 Vừa nói ánh mắt cô  cũng không quên đánh giá cậu,trong lòng thầm nghĩ:
  "Ở trên đời ngoài boss ra sao lại có người đẹp dữ vậy? ước gì mình được làm quen với cậu ấy"
Lạc Kiệt nghe cô giới thiệu liền:
  -Lâu rồi chúng ta không uống rượu,hay là hôm nay chúng ta thử xem thế nào?
Tư Duệ và Trí Đình gật đầu:
  -Đúng đó dù sao cũng vào đây rồi,với lại ở đây cũng không có cafe chúng ta uống một chút chắc cũng không sao đâu,Minh Minh cậu thấy thế nào?
 Minh Minh liếc mắt nhìn quanh thấy ai cũng uống rượu,trong menu cũng không có thứ gì khác nên cậu gật đầu.
Cả 4 chọn một chai rượu có độ cồn thấp nhất.
 Một lúc sau phục vụ mang rượu và đĩa trái cây ra,Lạc Kiệt rót ra ly.
 Minh Minh cầm ly rượu trong tay lắc qua lắc lại nghĩ:
  "Từ trước tới nay cậu đã nhiều lần nhìn thấy ba và mọi người uống rượu, thật sự cậu rất muốn biết cảm giác khi uống rượu, muốn biết mùi vị của nó như thế nào mà có thể khiến nhiều người không tiếc tiền, thập chí trong các bữa tiệc bắt buộc phải có, cuối cùng hôm nay cậu cũng có thể thử rồi, lần đầu uống chắc không đến nỗi say đâu nhỉ huống hồ đây còn là rượu dành cho phụ nữ"
 Nghĩ vậy cậu không ngần ngại liền đưa lên miệng uống một cái hết một ly, vừa uống vào vừa đắng vừa cay lại nống khiến cậu không kịp trở tay mà bị sặc.
Cậu cuối xuống nhắm mắt ho:
   -Khụ...khụ...
Thấy vậy 3 người bạn liền chạy đến vỗ lưng cho cậu.
Lạc Kiệt lo lắng:
  -Minh Minh cậu có sao không vậy?
Minh Minh:
  -Mình..  khụ...khụ... mình không sao chỉ bị sặc thôi.
Trí Đình nhìn ly rượu đã cạn của cậu giật mình:
    -Đây là rượu chứ có phải là nước đâu mà cậu uống một hơi vậy?
Nghe Trí Đình nói Tư Duệ và Lạc Kiệt giật mình:
  -Hả bọn tớ còn chưa kịp uống mà cậu đã cạn rồi, ôi trời may là rượu nhẹ chứ nếu không thì....
Tư Duệ:
  -Đừng có nói với bọn tớ đây là lần đầu tiên cậu biết đến rượu nhé.
Minh Minh hít thở sâu ngước mặt lên, lúc nãy do bị sặc cộng với rượu khiến cho mặt cậu lúc này có chút ửng hồng, cậu gật đầu thay cho câu trả lời.
Lạc Kiệt và 2 người bạn ngớ người khi thấy cậu gật đầu, nhưng rất nhanh liền vỗ lưng và đưa khăn giấy cho cậu,Lạc Kiệt vừa rót lại rượu cho cậu vừa nói:
  -Uống rượu phải từ từ mới cảm nhận được mùi vị của nó, chứ uống như cậu thì lần đầu tiên tớ mới thấy đó.
Trí Đình và Tư Duệ:
   -Thôi cậu đừng chọc cậu ấy nữa, chúng ta tiếp tục rồi còn về nghỉ sáng mai phải về sớm rồi.
Cả 3 người còn lại gật đầu, lần này cậu không như lúc nãy mà từ tốn uống từng ngụm, tất cả mọi thứ diễn ra đều được thu gọn vào trong mắt của mọi người và các anh.
Nhất là 4 anh mỗi người đều có suy nghĩ riêng của mình,không ai lên tiếng.
  Lúc đầu các cậu chỉ vào uống cho vui không ngờ sau một lúc,do ham vui kết quả trên bàn bây giờ không chỉ 1 chai mà là 4 chai,3 chai hết còn một chai đang uống dỡ.
 Minh Minh thấy trong người khó chịu buồn nôn nên nói với các bạn là mình muốn vào nhà vệ sinh rửa mặt một chút rồi ra.
 Lạc Kiệt và 2 người còn lại không suy nghĩ gì mà gật đầu, còn nói bọn tớ chờ cậu quay lại rồi chúng ta về.
Minh Minh gật đầu cậu đứng dậy bước từng bước đi nghiêng ngả tìm nhà vệ sinh,khi vào trong cậu cảm thấy dạ dày khó chịu và buồn nôn,nên đã nôn rất nhiều,xong cậu rửa mặt.
 Do uống nhiều rượu nên lúc đi ra cậu đã vô tình đụng trúng một người, cậu cố gắng đẩy người đó ra và cuối đầu:
  -Xin lỗi tôi không cố ý.
Người kia nhìn thấy cậu vừa đẹp vừa ngon, lại nổ thú tính muốn chà đạp,hắn khẽ cười:
  -Này người đẹp đúng trúng người rồi bỏ đi vậy sao?
Minh Minh:
   -Tôi không cố ý, giờ tôi phải ra ngoài bạn tôi đang chờ.
Người kia cười khẽ:
  -Khoan đã tô có thể mời em một ly được không?
Minh Minh:
  -Nhưng tôi không biết anh, cũng không quen uống rượu cùng người lạ.
Người kia:
  -Trước lạ sau quen là chuyện bình thường mà.
Dứt lời hắn liền gọi người mang qua 2 ly rượu, rồi đưa cậu 1 ly,ly còn lại liền đưa lên miệng uống hết.
Thấy cậu còn chưa uống hắn khẽ nói:
   -Sao thế không lẽ em sợ tôi hạ độc sao?
Đúng là trong lòng cậu đang rất sợ nhưng nghĩ ở đây đông người như vậy chắc không chuyện gì xảy ra đâu, nên cũng không suy nghĩ nữa mà bắt đầu uống hết ly rượu.
  Nhưng cậu không ngờ rằng chỉ vài phút sau, cậu đã cảm thấy choáng váng,trong người vừa nóng vừa khó chịu, cậu cố gắng lắc đầu để cho mình tươi tỉnh.
Thấy việc đã được như hắn cười khẽ đưa tay vuốt ve mặt cậu,tay còn lại sờ soạng eo cậu, khiến cậu khó chịu:
 -Này tôi với anh không quen biết anh đừng có đụng vào tôi.
Người kia:
   -Sao thế em khó chịu àk, để tôi giúp em giải quyết, bảo đảm sẽ khiến em sung sướng nhất.
Minh Minh cố gắng đẩy người kia, vừa đẩy cậu vừa hét:
  -Tránh ra đừng đụng vào tôi.
Cậu càng giãy dụa hắn càng thích thú,khi vừa chuẩn bị đưa tay định đỡ cậu thì một cánh tay khác mạnh mẽ kéo cậu ôm vào lòng.
 Mà người đó không ai khác chính là anh Vương Tuấn Dũng
Lúc đầu anh cũng muốn theo xem cậu có bị sao không, nhưng vừa bước đến lại thấy cậu bị đúng trúng, đã vậy cậu còn không biết sợ mà lại một lần nữa một hơi uống sạch ly rượu kia, nhưng cái khiến anh giận và khó chịu ở đây chính là, tên trước mặt này dám ở địa bàn anh làm trò bẩn thỉu,đã vậy còn bỏ thuốc cậu rồi định giở trò đồi bại với cậu.
  Trước giờ anh rất ghét mấy cái chuyện bẩn thỉu này, vậy mà hôm nay gã đàn ông này lại ở trong quán bar của anh giở trò.
 Người đàn ông kia thấy cậu nằm trong lòng anh im lặng, lâu lâu còn ngẩng đầu nhìn anh mỉm cười, khiến hắn khó chịu con mồi tới tay còn bị cướp.
Hắn tức giận quát:
 -Này mày là thằng nào dám cướp người của ông, ông đánh chết mày.
Hắn vừa nói vừa hùng hổ xông tới, Tuấn Dũng lạnh lùng đưa chân đá vào bụng hắn một cái.
 Hắn bay ra xa đụng trúng cánh cửa liền ngã xuống đau đớn, nhưng vì tức giận không khuất phục, nhất là khi hắn ngước mắt lên nhìn thấy cậu,đưa tay ôm cổ anh lâu lâu còn cố ý hôn lên trái cổ và môi anh khiến hắn tức giận càng thêm tức.
  Ầm...ầm..
Tuấn Dũng bất ngờ trước hành động của cậu, lúc đầu cậu dùi vào ngực mình,anh nghĩ là do say rượu cộng thêm bị chuốc thuốc nên mới vậy, nhưng khi cậu hôn lên trái cổ anh lại có phản ứng, nhưng anh vẫn bình tĩnh,chưa dừng lại ở đó bất ngờ hơn là cậu lại dám hôn lên môi anh, nụ hôn chỉ như chuồn chuồn lướt qua nhưng khiến lòng anh gợn sóng và phản ứng dữ dội.
  Anh không nghĩ tới có một ngày nụ hôn đầu của mình lại bị cướp trắng trợn tròng tay người con trai này, mà không phải là một tiểu thư nào đó.
 Trong lúc anh đang suy nghĩ thì người đàn ông kia cũng đã đứng dậy,hắn chuẩn bị xông tới, nhưng vì sợ cậu bị thương anh nhẹ nhàng đặt cậu ngồi xuống, để xử lý.
 Minh Minh bị anh hất ra liền khó chịu,cậu lồm cồm bò dậy, nhưng đứng dậy chưa được 10 giây liền ngã xuống,rất may bên này Tuấn Dũng xử lý xong người đàn ông kia nhìn thấy,anh liền đưa tay kéo cậu lại,cậu bất ngờ có chỗ dựa mở mắt ra thấy anh liền dùi đầu khẽ gọi:
  -Tuấn Dũng em có chịu cứu em với.
Tuấn Dũng nhẹ nhàng:
   -Ngoan đừng loạn chờ một chút tôi xử lý xong rồi đưa em về nhà.
Anh định kiếm cái ghế đặt cậu ngồi xuống rồi tiếp tục xử lý, nhưng vì tác dụng của thuốc và men rượu cậu không chịu buông anh ra mà ôm chặt lấy lắc đầu, thấy vậy anh liền thở dài lấy điện thoại gọi một cuộc.
  2 phút sau Thiên Dật và 2 người bạn cũng Ninh Phi chạy qua thấy cậu nằm trong lòng anh, còn dưới đất có một người đàn ông mặt bê bết máu tuy không hiểu xảy, nhưng nhìn thấy sát khí và cách anh ôm bảo vệ người con trai trong lòng cuối cùng cũng hiểu ra được vấn đề.
 Thiên Dật:
     -Cậu đưa cậu ấy về trước chuyện ở đây bọn tôi sẽ giải quyết.
Tuấn Dũng gật đầu cuối xuống bế cậu,đi được vài bước:
  -Tôi không muốn nhìn thấy hắn ở Thành phố này, còn nữa lát các cậu chia ra đưa 3 đứa nhóc kia về.
Cả 3 gật đầu:
  -Ok chúng tôi sẽ đưa các em ấy về an toàn.
Tuấn Dũng gật đầu rời khỏi,Ninh Phi nhìn người đàn ông dưới sàn:
 -Giờ các anh tính sao?
Thuỵ Thư thở dài:
   -Cho người điều tra xem gắn ta là ai, rồi xử lý đi, tốt nhất là làm cho sạch sẽ nếu không thì không thể yên với Lão Đại.
Dứt lời các anh cũng rời khỏi vì còn phải đưa 3 cậu nhóc kia về.
Mọi người rời khỏi Ninh Phi và 3 người còn lại nhìn người đàn ông lắc đầu thở dài:
   -Người này là kẻ nào chê mình sống dai quá hay sao, hết người đụng lại đụng vào người của lão đại đúng là ngu ngốc.
.......
   

 

 
 

 

  
 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play