Edit : Tiểu N
Tôi và Tiểu Long gần như mỗi tối đều lên thị trấn, lâu dần thành quen, như thói quen đi dạo sau bữa tối vậy, đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống. Thế nhưng, trước Tết một khoảng thời gian, thị trấn bắt đầu có tí biến hóa vi diệu, rõ ràng nhất chính là việc lính từ quân đội thường xuyên xuống thị trấn hơn.
Ban đầu, dường như chỉ là việc trao đổi thông tin, không lâu sau, một đội quân từ căn cứ trên núi tiến hành chiếm giữ thị trấn, tôi nghĩ có lẽ họ là để duy trì trật tự thị trấn, cũng như đề phòng bạo loạn.
Kể từ khi quân đội tiến vào thị trấn, chúng tôi ít lên hơn, dù sao người của quân đội không giống dân cư cũ của thị trấn, họ có cảnh giác cao hơn rất nhiều, tôi lo lắng bản thân và Tiểu Long sẽ bị phát hiện.
Hôm đó, tôi mang gạo đi xay ở tam hợp viện, người trong làng nói đùa hỏi sao dạo gần đây vừa xay xong lại đi xay nữa? Tôi chỉ cười cười nói mấy đứa nhỏ trong nhà đều thiếu dinh dưỡng, dạo gần đây cần được ăn uống tốn hơn. Bên kia cười cười nói đúng vậy, dạo gần đây cả làng ai mà chẳng bị thiếu dinh dưỡng, sau đó hỏi tôi khi nào thì giết dê, muốn đổi chút thịt dê, tôi nói đợi đến Tết, cũng sắp rồi.
Ngoại trừ mấy lần đầu, về sau tôi không mang gạo đến thị trấn nữa, chỉ gửi rau và ngũ cốc. Nhà tôi không tiện xay gạo vì cả làng đều theo dõi, tôi cũng phải cân nhắc tình huống của mình.
Gia đình tôi ăn rất khỏe, không kể đến Cát Minh và Tiểu Long dạo này ăn nhiều hơn, đặc biệt là đôi cánh của nó đang lớn nhanh, làm tăng nhu cầu ăn uống. Dù tôi đã cố gắng kiểm soát, dùng đủ loại bột và mì dự trữ trong nhà, nhưng vẫn không đủ, mỗi lần xay gạo là xay rất nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT