Edit : Tiểu N
Cát Minh nói em ấy sẽ đóng cửa tu luyện. Tôi cứ tưởng chỉ có các cao thủ võ lâm mới cần đóng cửa tu luyện, không ngờ đạo sĩ cũng cần. Y nói mấy ngày tới không được đến thung lũng quấy rầy y, khoảng ba ngày, cũng không cần đưa cơm. Ba ngày không ăn cơm làm sao chịu nổi? Chắc sẽ đói lắm đây...
Mấy ngày y đóng cửa tu luyện, lòng tôi không yên. Dù y không nói ra, nhưng tôi biết lần này chắc chắn là nguy hiểm.
Lần đầu tiên phơi khô khoai lang, chỉ vài ngày là ăn gần hết. Chúng tôi lại phải làm thêm một mẻ nữa, dù sao Cát Minh cũng nói cần ba ngày, trong ba ngày này tôi cũng tự tìm việc gì đó để làm, tránh suy nghĩ lung tung.
Tiểu Hắc dường như cũng lo lắng, mấy ngày này trông có vẻ trầm mặc hơn thường lệ. Tiểu Long không hiểu gì, rất chán nản, bạn chơi duy nhất của nhóc là Tiểu Hắc, khi Tiểu Hắc không quan tâm, nhóc chỉ ngồi bấm ngón chân chơi, trông thật tội nghiệp.
Trong làng có nhiều đứa trẻ có đồ chơi, đặc biệt là những đứa từ thành phố trở về, đủ loại xe đồ chơi, súng đồ chơi, mỗi ngày đều mang ra khoe, làm các đứa trẻ trong làng ghen tỵ.
Sự ghen tỵ này dần dần biến thành đố kỵ, cuối cùng vào chiều tối hôm nay, hai nhóm trẻ trong làng đã đánh nhau rầm rộ ở sân phơi thóc. Khi người lớn đến nơi, cuộc chiến đang cao trào, có mấy đứa trẻ bị đánh chảy máu mũi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT