Edit : Tiểu N
Ngày thứ ba kể từ khi Cát Minh đóng cửa tu luyện, tôi vào kiểm tra buổi trưa, thấy cửa sổ và cửa chính của căn nhà gỗ vẫn đóng kín, nên không gọi y, rồi ra khỏi thung lũng để lùa đàn dê lên núi ăn cỏ. Sau lần đổi dê lấy lương thực lần trước, đàn dê của tôi từ ba đàn giờ đã thành hai đàn. Gần đây, số người lên núi ngày càng nhiều, nếu để tất cả dê trong thung lũng ra ngoài, chắc chắn sẽ bị phát hiện. Để đảm bảo mỗi con dê đều được hưởng lợi từ việc được ra ngoài, tôi đã đánh dấu chúng, người ngoài không phát hiện ra, nhưng tôi thì không bao giờ nhầm lẫn.
Qua mùa hè, tôi bận rộn với công việc đồng áng, không có thời gian chăm sóc đàn dê. Những ngày này, Cát Minh lại đang tu luyện, tôi cũng không muốn làm ồn bằng việc lùa dê ra vào, nên đành cho chúng ăn cỏ khô tạm thời. Chất lượng sống của đàn dê trong mấy tháng này giảm sút rõ rệt.
Đến chiều tối, sau khi chuẩn bị xong bữa tối cho Tiểu Hắc và Tiểu Long, tôi không có cảm giác muốn ăn, nên mang vài đĩa thức ăn vào thung lũng. Cửa nhà gỗ vẫn đóng, tôi không dám vào, sợ làm phiền Cát Minh.
Tôi ngồi ngoài nhà gỗ suốt đêm. Thung lũng này cũng có ngày và đêm, dù khí hậu luôn như mùa xuân, nhưng vẫn có những ngày nắng, mưa, sương mù, không phải lúc nào cũng có nắng.
Đêm nay trời có trăng và mây, sao lấp lánh mờ ảo. Tôi ngồi một mình dưới giàn nho trước nhà gỗ, trên chiếc ghế dài mà Cát Minh đã đặt. Ngồi một lúc, tôi cảm thấy buồn ngủ nên chợp mắt một lát. Khi mở mắt ra, trời vẫn chưa sáng, đêm dài như vô tận.
Tôi nằm trên ghế, không nghĩ gì, chỉ nằm chờ trời sáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT