Edit : Tiểu N
“Đúng, ý tôi là như vậy, còn hai người thì sao?” Cát Minh dường như rất hài lòng với thái độ của Đào Phương, anh ta nhìn mẹ tôi và em dâu tôi. Em dâu tôi còn khá bình tĩnh, dù giọng có chút run rẩy, nhưng cũng đã hoàn thành lời thề một cách suôn sẻ.
Mẹ tôi bị những lời của Cát Minh làm cho hoảng sợ, bà chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ phải đối mặt với những người quyền lực, hơn nữa còn phải chịu áp lực từ họ để giữ bí mật. Điều này quá khó khăn đối với một người phụ nữ nông thôn, nhưng Cát Minh không có ý định giảm bớt yêu cầu. Khi bà lắp bắp nói xong, toàn thân đã kiệt sức ngồi bệt xuống đất.
Cát Minh lấy ra từ trong ngực một tờ bùa và một cây bút lông, anh ta liếm đầu bút khô khốc bằng miệng, sau đó vung bút vẽ lên giấy một hình vẽ mà tôi không hiểu, có lẽ đó là một loại phù chú. Mẹ tôi, Đào Phương và em dâu tôi mỗi người ấn một dấu tay bằng máu lên giấy, sau đó cũng làm tương tự với ngón tay của Đào Văn Hãn.
Tiếp theo, anh ta đọc một đoạn chú ngữ kỳ lạ, đọc xong thì hét lớn một tiếng, tờ bùa đầy dấu tay liền bốc cháy, bùng lên một ánh sáng đỏ chói mắt.
“Khế thành!”
Kết thúc, Cát Minh đã toát mồ hôi đầm đìa, lần này trở về, sức khỏe anh vốn đã không tốt, vài ngày trước lại bị Tiểu Long làm bị thương, tuy sau đó đã bổ sung máu rồng, nhưng điều này không phải ngày một ngày hai mà hồi phục được. Bây giờ lại dùng nhiều công sức như vậy, tôi lo lắng anh ta sẽ bị tổn hại đến căn cơ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT