Mạt Thế Đàm

Chương 30.1 : Cát Minh đan dược


3 tuần

trướctiếp

Edit : Tiểu N
Đứa cháu trai của tôi tên là Đào Văn Hãn, vừa đầy tháng không lâu, nằm thànhmột đoàn nhỏ nhắn trên giường. Tôi bước đến sờ lên da của nó, rất mềm mịn, nhưng có hơi nóng, trên má đỏ hồng còn có hai vết muỗi đốt, xem ra đúng là bị sốt cao rồi.
Mẹ tôi ngồi thẫn thờ bên giường, trông rất tiều tụy, mái tóc bạc phơ khiến bà như già đi mười tuổi.
 “Anh, anh nhất định có cách đúng không? Em biết rõ đấy, năm ngoái trong lúc mọi người đều lo lắng thì vẫn nghe nói hàng ngày anh đều lên núi chăn cừu, đàn cừu đó không chết con nào, em biết anh nhất định có cách! Cầu xin anh, cứu Hãn Hãn với!” Em dâu vừa thấy tôi bước vào từ ngoài cửa liền đứng bật dậy khỏi ghế, nắm chặt tay tôi không buông, tôi cố giằng ra nhưng không được.
 “Em biết mà, anh nhất định có cách, anh cứu Hãn Hãn đi, kiếp sau em sẽ làm trâu làm ngựa để đền ơn…” Cô ấy vẫn liên tục van xin, tôi không phải không muốn cứu cháu mình, chỉ là có một số việc không biết phải nói sao.
Lúc này, mẹ tôi dường như cũng tỉnh lại, bà nhìn tôi chằm chằm, rồi cúi mắt không nói gì. Tôi biết bà đang trách tôi không nói cách chống muỗi cho họ, lúc này bà đang nén giận vì đứa cháu của mình, bà tin chắc tôi sẽ cứu Hãn Hãn, tính tôi bà luôn biết rõ.
Tôi ngẩng đầu nhìn Đào Phương, emấy cũng đang nhìn tôi, trong mắt đầy sự cầu xin. Đến nước này, muốn giấu nữa cũng không thể, tôi hé môi, cố gắng sắp xếp lời nói. Nhưng chưa kịp mở miệng, Cát Minh vẫn im lặng từ nãy giờ, vỗ vai tôi, rồi bắt đầu nói trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp