Edit : Tiểu N
Tối đó, tôi ngủ không yên giấc, lăn qua lăn lại, cảm thấy mọi tư thế đều không thoải mái, trong khi đó, Cát Minh bên cạnh đã ngủ say từ lâu. Đến cùng, gã này có phải tin tưởng quá nhiều vào tôi không thế?
Không ngủ ngon một đêm, ngày hôm sau tất nhiên là không có tinh thần. Theo lý thuyết, với mức độ tu luyện của tôi, buổi tối có thể dùng thiền định thay thế cho giấc ngủ, nhưng tôi không thích làm thế. Cuộc sống con người vốn dĩ là ăn và ngủ, nếu không ngủ thì sống để làm gì?
Vì đêm qua quên đuổi đàn dê ra khỏi thung lũng, lúc này vào xem, cỏ gần như bị chúng gặm trụi, tôi vội vã đưa chúng ra ngoài dẫn lên núi. Tiểu Long rất thích cây roi tôi tự đan, cậu bé cưỡi trên lưng Tiểu Hắc, cầm cây roi đuổi đuổi đàn dê, trông rất có dáng vẻ của một người chăn cừu. Đàn dê hình như có chút sợ Tiểu Long, mà chắc sau vài ngày quen thuộc có lẽ sẽ ổn thôi.
Trên núi cỏ dại lớn lên tràn đầy, năm nay tôi tính sẽ bắt đầu cắt cỏ sớm. Một đàn dê lớn như vậy, mùa đông này cần ăn bao nhiêu cỏ nhỉ, nghĩ tới thấy áp lực quá đi.
Đến lúc ăn trưa, tôi đột nhiên nhớ ra hỏi một câu.
"Tiểu Long, trước kia nhóc ăn gì khi ở trong thung lũng vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT