Hướng Dật nhún vai, tự diễu nói: “Tôi đã thử nhiều lần, tuy rằng chưa từ bỏ nhưng cỏ vẻ tôi chỉ là một người bình thường. Tôi đồng ý với ý kiến của Cố Ninh, người thường thì cũng phải nghĩ cách sống sót.”
Bốn binh sĩ ngày hôm qua bị phân ở lại cũng phản ứng kịch liệt, đòi Tam Ca cho bọn họ ra ngoài cùng.
Tam Ca bị lời Cố Ninh nói làm cho cảm động, sau đó lại bị bọn binh sĩ ồn ào đến đau đầu, dứt khoát đem nhiệm vụ này ném cho cô: “Vậy cô xem, nên phân công thế nào?”
“Ba mẹ tôi, Hoàng Mộng Dao, Thạch Lỗi cùng La Long ở lại.” Cố Ninh nhìn Hồng tỷ hỏi: “Hồng tỷ, ý dì thế nào?
Hồng tỷ hất cằm nói với Tam Ca: “Các cô các cậu còn trẻ thì cứ đi đi, tôi không muốn kéo chân mọi người.”
“Còn tôi…” Không biết từ lúc nào cánh cửa bị một cậu bé tầm mười hai, mười ba tuổi đẩy ra. Trước mắt mọi người, cậu bé rụt rè cúi đầu, nhưng vẫn cố gắng lấy hết can đảm hỏi Cố Ninh: “Em có thể ra ngoài giết quái vật cùng mọi người không?” Cậu còn cố gắng biểu hiện mình dũng cảm một chút, đem bộ ngực gầy gò của mình ưỡn thẳng.
Nếu là ngày thường, có khi mọi người đã cười ra tiếng, nhưng lúc này không mội ai cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play