Tam Ca muốn tránh cũng không tránh được, nhìn sang Chung Húc, lại thấy ánh mắt chờ mong của cậu thì trong lòng thở dài, nhìn anh ta nói: “Lão Trương, cậu cũng không thể nói vậy. Chung Húc tuy là người của đội Ba chúng tôi nhưng cũng là một người lính. Tôi là đại đội trưởng, đương nhiên là phải có trách nhiệm bảo vệ quyền lợi cho người của mình. Tôi hy vọng anh hiểu.” Anh ta dừng lại một lúc, biểu hiện đau lòng nói: “Không thì, nếu có thể vào được lữ đoàn Năm Sao, tôi liền chia cho cậu một nửa, à không, một phần ba, được không?”
Trương Quốc Nhảy hỏi: “Không còn cách nào khác sao?”
Tam Ca nghiêm mặt: “Không.”
“Được rồi.” Trương Quốc Nhảy thở dài: “Đừng quên lời cậu vừa nói.”
Tam Ca lập tức nói: “Đảm bảo với cậu! Lão Chu có thể làm chứng.”
“Còn thất thần đứng đấy làm gì? Nơi đây không còn chuyện của chúng ta nữa. Đi thôi!” Trương Quốc Nhảy nói với đám người đội Hai, còn vỗ vai an ủi Địch Tuấn, thở dài nói: “Địch Tuấn, đi thôi, thua thì phải nhận.” Sau đó liền mang người của mình đi.
Địch Tuấn lạnh lùng nhìn Cố Ninh cùng Trần Căn rồi mới đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT