"Cho nên đây là người yêu nhé. Nhìn ảnh chụp của họ tôi cứ cảm thấy ánh mắt giữa hai người rất ngọt ngào. Đó là cảm giác thân mật khó tả, các bạn hiểu không.”

“Theo một người bạn cùng lớp cấp ba cực kỳ giàu có của tôi cho biết, ông chủ Tần đã kết hôn rồi.”

"Tần Duệ Tiêu đã kết hôn!!! Có thật không?"

"Tần Duệ Tiêu vượt rào???”

Cũng may Văn Dục Nguyệt có vết xe đổ, không uống trà sữa khi đọc bài viết, nếu không cậu sẽ lại sặc nữa cho xem: “Gì vậy trời?” Sự việc thậm chí còn kỳ quặc hơn cả tưởng tượng, mới một buổi sáng mà đã phát triển thành thế này.

Văn Dục Nguyệt không đọc những câu trả lời tiếp theo, một khi mọi chuyện bắt đầu đi chệch hướng thì sẽ rất khó dừng lại. Nhưng đây cũng không phải chuyện gì quá quan trọng, tin đồn dù sao cũng chỉ là tin đồn, làm sáng tỏ cũng dễ, huống chi bọn họ là chồng chồng hợp pháp đã có giấy kết hôn. Cậu chụp ảnh màn hình bài viết gửi cho Tần Duệ Tiêu.

Tần Duệ Tiêu không trả lời. Văn Dục Nguyệt không đoán được sếp Tần nghĩ gì, bèn gọi cho anh, nhưng điện thoại luôn không có ai bắt máy.

Văn Dục Nguyệt chắc chắn rằng Tần Duệ Tiêu có lẽ đang bận, không có thời gian xem điện thoại. Cậu suy nghĩ một chút rồi nói chuyện này với trợ lý luôn đi theo đang ngồi ăn cơm bên cạnh, để trợ lý liên lạc với công ty, lúc Tần Duệ Tiêu rảnh rỗi thì báo cáo cho anh sự việc đang xảy ra.

Đặt điện thoại di động xuống, cá nướng được bưng lên bàn, Văn Dục Nguyệt bắt đầu chuyên tâm chiến đấu với cá nướng.

Không hổ là quán cá nướng thành danh trên con phố ẩm thực của làng Đại Học, thịt cá mềm, thơm, cay cay kết hợp với nước uống hương hoa quế mát lạnh ngọt ngào, thật khiến người ta mê mẩn không thể dừng lại. Văn Dục Nguyệt cay đến nỗi mặt nóng đỏ bừng, hai mắt ngấn nước, vẫn không chịu bỏ đũa xuống, càng ăn càng thích.

Hạ Lạc Chương cười nhạo cậu không thương tiếc, không quên đưa khăn giấy lau nước mắt cho cậu.

Lúc này, Tần Duệ Tiêu gọi video đến.

Khi Văn Dục Nguyệt gọi điện cho anh, anh đang ở buổi hội thảo dự án, điện thoại tắt tiếng, không thể nhận cuộc gọi. Sau khi cuộc họp kết thúc, trợ lý văn phòng chủ tịch mới có thời gian báo cáo cho anh chuyện đã xảy ra.

Tần Duệ Tiêu không cảm thấy đây là chuyện lớn. Bạn nhỏ ngoan như thế, bọn họ cũng vô cùng hài lòng với cuộc hôn nhân này, để công ty đưa ra một thông báo cho cả thế giới biết cũng không phải là không thể.

Chỉ là hôm nay là ngày đầu bạn nhỏ đến trường, anh có chút lo lắng, nên đã gọi video để xem tình hình bạn nhỏ thế nào.

Cuộc gọi vừa kết nối liền nhìn thấy nhóc con đối diện có đôi mắt đỏ hoe, chóp mũi thanh tú cũng đỏ bừng, trên tay đang cầm khăn giấy. Tần Duệ Tiêu cau mày: “Em khóc à?”

Văn Dục Nguyệt không biết bộ dạng hiện giờ của mình như thế nào, cũng không rõ nên nói: "Không có mà.”

Tần Duệ Tiêu tưởng rằng nhóc con xấu hổ khi thừa nhận mình đang khóc, bèn dỗ dành cậu: "Yên tâm, sẽ xử lý nhanh thôi, chuyện này cũng không phải chuyện gì lớn, công ty đưa ra thông báo là giải quyết xong. Anh cũng sẽ đăng một bản."

Thực hiện: Clitus x T Y T

Văn Dục Nguyệt cho rằng sếp Tần muốn làm rõ bằng cách này, cậu ủng hộ quyết định của sếp Tần vô điều kiện. "Được rồi. Chỉ là..." Cậu ngập ngừng: "Làm như này sẽ không ảnh hưởng đến anh phải không? Cũng sẽ không ảnh hưởng đến giá cổ phiếu của công ty hay gì đó sao?" Giọng cậu càng ngày càng nhỏ. ( truyện trên app T Y T )

Tần Duệ Tiêu ở đầu bên kia điện thoại nhẹ nhàng cười: "Yên tâm, nhà họ Tần cũng không đến mức cưới vợ còn bị người khác kiểm soát.”

Văn Dục Nguyệt bị lời nói của sếp Tần hun nóng, đỏ mặt nói: "Được, mọi chuyện đều nghe anh.”

____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____

Tần Duệ Tiêu thương lượng với cậu: “Chiều về nhà sớm chút nhé?” Anh biết lịch trình hôm nay của bạn nhỏ đã được sắp xếp kín, chỉ là thấy tâm trạng cậu nhóc có chút buồn bực (?), cũng không biết tâm trí cậu có còn muốn đi chơi hay không, nên nghĩ bản thân hôm nay sẽ về sớm để dỗ cậu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play