"Không muốn tôi đến sớm tìm cậu, hóa ra là giấu người?". Khi nổi giận, sắc mặt Chu Ngộ Thần rất dọa người, nếu không thì đã không có câu nói "Một người ở tam trung, ai ai cũng sợ". Anh tự giễu cười cười vài tiếng, tiếng cười có chút khinh miệt, không nhịn được văng vài câu chửi bậy:
"Con mẹ nó trong lòng ông đây còn nghĩ đến cậu, nghĩ rằng sẽ có cô gái nhỏ nào đó lo lắng, không cho tôi thức khuya dậy sớm, con mẹ nó hóa ra là tôi tự mình đa tình, tốt đấy."
"Chu Ngộ Thần.....". Chúc Vãn không biết nói như nào để anh nghe, biết anh hiểu lầm nên hoảng loạn gọi tên anh.
"Mẹ nó, cho tôi nhìn cảnh này, vui lắm phải không? Mẹ kiếp, ông đây thương cậu như vậy, cậu nói hai câu mà xương cốt tôi đều mềm nhũn cả rồi, giờ cậu cảm thấy như nào?". Anh nhìn chằm chằm cô, thấy cô luống cuống, trong lòng cũng không dễ chịu.
"Chúc Vãn, cậu nói đi, nói cho tôi nghe, có phải cậu thích tên ma ốm này, giơ nắm đấm cũng mất nửa cái mạng không?"
Thấy miệng nhỏ của cô khẩn trương không nói ra lời, Chu Ngộ Thần khó chịu nghiêng cổ, cười lạnh vài tiếng, lời nói càng gây thêm áp lực:
"Người câm này một quyền cũng không đánh được, cậu thích ở cậu ta cái gì? Ông đây thiếu cậu cái gì à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play