Đêm đó, Chu Ngộ Thần cầm bình ngôi sao trong tay mà không nỡ bỏ xuống.
Chúc Vãn bảo anh về nghỉ ngơi nhưng anh không chịu, thân thủ anh nhanh nhẹn, hạ tay chống lên hàng rào ngồi, lẳng lặng ngồi ở trên nhìn cô viết chữ.
Vài lần tiếp theo anh đều quấn lấy Chúc Vãn, cùng cô ăn cơm trưa, đưa cô về nhà, rồi sau đó sẽ ngẩn ngơ ngồi ở rào chắn vài tiếng đồng hồ, đến khi Chúc Vãn bất đắc dĩ phải tắt đèn ngủ thì anh mới chịu rời đi.
Đôi khi Chúc Vãn cũng sẽ tò mò, không nhịn được hỏi:
"Mỗi ngày cậu đều về nhà muộn như vậy, người nhà không lo lắng cho cậu sao?"
Chu Ngộ Thần cười không để ý:
"Mẹ tôi còn bắt tôi đến nông thôn, bây giờ mỗi ngày tôi đều chạy đến đây, bà ấy còn vui mừng không kịp ấy chứ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play