Toàn bộ quá trình sóng gió lặng im, đa số mọi người đều không nhận ra có điều gì đó khác thường. Tiểu bá vương vẫn cà lơ phất phơ như cũ, cũng không thay đổi, huấn luyện viên cũng không có biện pháp.
Chỉ có Chúc Vãn biết, anh vẫn đang tức giận, ngay cả một ánh mắt anh cũng lười cho mình như vậy, nhưng Chu Ngộ Thần thế này cũng không tính là xa lạ, lần đầu gặp, anh cũng như vậy.
Hiếm có khi giờ nghỉ ngơi Phạm Vũ Triết không quơ chân múa tay làm thay đổi không khí.
Lớn lên cùng với Chu Ngộ Thần, nhiều năm như vậy, tính nết cũng hiểu thấu nhau, dùng chút đầu óc cũng nhận ra được, tuy trên mặt Chu tiểu bá vương mang ý cười nhưng nụ cười này hơi ghê ghê, khắp người đều mang theo hơi lạnh, ánh mặt trời ấm áp chiếu xuống cũng không làm tan được.
Phạm Vũ Triết ngồi xuống mặt đất, thấy Chu Ngộ Thần thoát ly tổ chức ngồi dưới bóng cây, cậu không lên tiếng, Tiếu Hoặc cũng ngồi bên cạnh, mặc kệ khi ngồi dưới mặt đất thì quần sẽ bị dơ.
Phạm Vũ Triết lại gần dùng khuỷu tay chạm vào cậu, đè thấp giọng nói:
"Ê, A Hoặc, mày thấy không, cả buổi chiều Thần ca mới đến, nhưng không hề liếc mắt nhìn cô nhóc một cái, bây giờ lại ngồi dưới tán cây. Nếu là ngày thường thì anh ấy đã sớm nhảy lên hàng phía trước bám cây nấm nhỏ rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play