[Dịch] Cry, or Even Better Yet, Beg - Hãy Khóc, Còn Không Thì Hãy Cầu Xin Ta Đi

Chương 5 🕊Quyết Định Của Ngài Công Tước🕊


5 tháng

trướctiếp

Chuyển ngữ: Evie
 

~~~~

Ở trước cổng chính của Học viện Phụ nữ Gillis, sự xuất hiện của Kyle Etman cũng tự nhiên như ánh đèn đường của trường học vậy. Cậu ta lại đến đây nữa rồi. Các nữ sinh nghĩ thế khi họ kích động liếc sang chàng trai trẻ.
 

Kyle nhìn qua cổng và nhoẻn miệng cười đầy ranh mãnh. Cậu có thể thấy cô gái trẻ đang dắt xe đạp từ phía đằng xa. Kyle có thể nhận ra cô ngay nhờ vào những bước đi uyển chuyển và thanh lịch của nàng.

Nhưng cậu không chỉ nhận ra cô bằng điệu bộ bước đi, mà còn nhờ vào gương mặt sống động đầy biểu cảm, cùng với những cử chỉ mềm mại và tao nhã của cô.

Nàng là tất cả đối với cậu. Chẳng có cô gái nào như Leyla cả. Và cậu đã nhận ra điều đó kể từ khi họ gặp nhau vào mùa hè nọ - dưới bóng râm của cây liễu.

"Nè Leyla ơi!"

(Evie: Kyle trong chương 8 manhwa nè

(Evie: Kyle trong chương 8 manhwa nè. Đẹp trai quó đi (≧ ▽ ≦) /)

Leyla dừng bước khi nghe thấy ai đó hô to tên mình. Cô híp mắt nhìn về phía người đàn ông đang từ từ tiến lại gần.

Kyle thích những khoảnh khắc thế này.

Những lúc bước chân của cô trở nên nhanh hơn ngay khi nhận ra cậu là ai. Những lúc mà cô đến bên cậu và mỉm cười thật dịu dàng.

"Sao cậu lại ở đây nữa rồi? Gặp nhau ở nhà gỗ sẽ tiện cho cậu hơn nhiều chứ."

"Quầy. Đằng nào thì tớ cũng rảnh quá trời mà."

Thật ra là nói dối cô thôi. Để có thể về nhà cùng Leyla sau khi tan học, cậu đã phải bỏ rơi các thành viên trong câu lạc bộ cầu lông. Cho dù hôm sau những vị tiền bối kính yêu sẽ chờ cậu đến cùng với cái vợt trên tay, Kyle cũng chẳng bận tâm chút nào.

Chuyện ngày mai thì để ngày mai giải quyết. Đằng nào thì chuyện cũng đâu lại vào đó thôi.

~~~~

Hai cô cậu học trò sóng bước bên nhau giữa phố phường ồn ã. Họ mua kem khi đi ngang một khu mua sắm, rồi lại tấp vào một tiệm sách cũ đã bốc mùi bụi thời gian.

Leyla rất hay cười rộ lên. Ngoài trừ bác Bill ra, Kyle Etman tin rằng cậu là người duy nhất trên đời biết Leyla thường cười trước mặt mình thế nào, và nụ cười của cô đẹp đẽ ra sao.

Khi hai người đi vào con đường dẫn đến địa phận Arvis, gió thổi mát rượi. Đôi mắt của Leyla trở nên sâu hơn khi cuộc trò chuyện của hai người liên quan đến bài thi ở trường. Trong mắt cô ánh lên một tia tuyệt vọng khi môn địa lý được nhắc đến. Kyle cẩn thận quan sát những biến hoá nhỏ trên gương mặt cô.

Vẫn chưa được.

Kyle cố dằn xuống những lời con tim mình muốn thổ lộ, vốn đã suýt nữa thốt ra thành tiếng. Cậu không muốn quan hệ giữa họ trở nên gượng gạo chỉ vì lời tỏ tình vội vàng của mình. Sau đó, cậu lại tự hỏi liệu việc mời cô hẹn hò có còn cần thiết không, khi cậu thậm chí đã nghĩ tới việc kết hôn cùng cô rồi.

 Sau đó, cậu lại tự hỏi liệu việc mời cô hẹn hò có còn cần thiết không, khi cậu thậm chí đã nghĩ tới việc kết hôn cùng cô rồi

Leyla Etman. Nghe hay chứ nhỉ. Thật là tuyệt.

"Sao tự dưng cậu cười thế?"

Leyla nhíu mày hỏi cậu. Nãy giờ cô vẫn mải mê than phiền về điểm số kém của mình trong môn hình học, đến khi nhận ra Kyle đang cười khúc khích một mình.

"Hả... Ừ thì, à! Tớ nghe nói công tước Herhardt chuẩn bị trở về phải không?"

Kyle đột ngột chuyển chủ đề.

"Cũng lâu vậy rồi. Chừng nào ngài ấy trở về thế?"

"Tớ đâu có biết."

"Mọi người cứ râm ran bàn tán chuyện công tước Herhardt trở về, nhưng cậu có vẻ không quan tâm tí nào nhỉ."

Bàn tay đang dắt xe đạp của Leyla bỗng siết chặt lại.

Những năm vừa qua, Leyla và công tước Herhardt không qua lại gì nhiều. Hai người chỉ lịch sự chào nhau khi chạm mặt trong khu rừng, hoặc khi Claudine cho gọi cô đến dinh thự. Ngay cả việc đi ngang qua công tước cũng khiến Leyla cảm thấy không thoải mái, nên cô luôn cố gắng tránh mặt anh bằng mọi giá.

Cô không muốn gặp anh.

Thật ra kể từ cái buổi chiều hè năm đó, cái ngày công tước Herhardt đã dùng chân giẫm lên đồng vàng của cô, thì cô đã không bao giờ muốn nhìn thấy anh nữa.

Đúng là Claudine là người mời cô đến và bỏ rơi cô, nhưng chính vị công tước trẻ tuổi kia mới là người khiến Leyla Lewellin nhận ra mình tầm thường cỡ nào trong thế giới lạ lùng và sặc sỡ đó.

Cuộc đụng độ đó để lại vết thương lòng khác với những bất công cô phải chịu hồi còn ở Lovita. Đó là ký ức cô muốn quên đi. Nhưng mỗi lần đối diện với công tước, anh sẽ nhắc cho cô nhớ lại cái ngày tồi tệ đó. Leyla ghét anh. Sự xuất hiện của công tước không ngừng nhắc nhở cô rằng, mình không thích hợp với điền trang xinh đẹp này.

Một chiếc ô tô màu đen chạy ngang khi Leyla đang cố điều hòa hơi thở không đều của mình. Phu nhân Norma không bao giờ ngồi xe hơi, nên Leyla đoán xe đang chở phu nhân Elysse. Hẳn bà đang trở về sau một cuộc tụ tập xã hội.

"Với sự trở lại của công tước, Arvis chắc sẽ huyên náo một thời gian."

"Ừa."

"Mà này, Leyla. Hay là tớ cũng trở thành một sĩ quan nhỉ?"

Kyle quay đầu lại đối diện Leyla và bắt đầu bước lùi về sau.

"Tớ muốn nhận huân chương như công tước Herhardt. Đại úy Etman, xạ thủ cự phách có thể hạ gục mọi kẻ thù chỉ bằng một phát súng duy nhất."

Kyle giả vờ bắn bằng cây súng tưởng tượng và mỉm cười tinh nghịch.

"Tôi nói nhé, ngài Etman. Ngài thậm chí không thể giết nổi một con gà."

Leyla cười khẩy. Mặc dù lòng tụ trọng bị tổn thương sâu sắc, Kyle cũng không thể nào phản bác.

Chuyện là vào năm ngoái, Kyle đã vỗ ngực tự hào rằng mình sẽ trả tiền ăn ở ngôi nhà gỗ bằng cách phụ việc. Thế nên bác Bill đã nhờ cậu bắt gà để chuẩn bị cho bữa tối. Vậy mà khi cậu bước vào chuồng gà, cậu thậm chí còn không thể vặt được một cọng lông của chúng nữa. Từ đó biệt danh xấu hổ của Etman ra đời: 'thú ăn cỏ háu ăn.' (Evie: có thể hiểu ở đây là Etman vừa nháy cáy vừa tham ăn ấy.)

"Bạn Kyle Etman thân yêu của tớ ơi, đó là lý do sao tớ quý cậu đấy."

Leyla nhoẻn miệng cười khi nhìn thấy gương mặt dài thượt của Kyle.

"Tớ hy vọng cậu sẽ dùng đôi tay mình để cứu người, chứ không phải để cướp đi mạng sống của họ."

"Ờ. Đương nhiên rồi. Tớ định trở thành bác sĩ mà."

Kyle phụng phịu ôm má.

"Vậy tớ có nên trở thành bác sĩ quân y không nhỉ? Họ có trao huân chương cho bác sĩ quân y không ta?"

"Nếu cậu cứu sống nhiều mạng người, chắc họ sẽ cho cậu một cái nhỉ? Cứu người vẫn là thành tựu tuyệt vời hơn giết người mà."

"Thật không?"

Đang trò chuyện dở thì cả hai đã đến ngã tư. Nhà của gia đình Edman nằm ở cuối con đường hướng về bên trái.

"Ý! Tớ bỏ quên tờ ghi chép hình học mà tớ hứa cho cậu mượn ở nhà rồi."

Kyle nhăn mặt khi đột nhiên nhớ ra.

"Thế qua nhà tớ kịp giờ ăn tối nha. Nhớ mang theo tờ ghi chép đó."

"Nè. Cậu tính đợi tớ hay đợi tờ ghi chép vậy?"

"Tờ ghi chép chứ sao."

Leyla trả lời một cách trâng tráo và ngay sau đó phá lên cười ranh mãnh. Kyle bắt đầu chạy vọt về nhà mình.

"Cậu không cần gấp đâu! Dù gì thì chuẩn bị bữa tối cũng tốn thời gian mà."

Leyla hét to với theo bóng lưng của Kyle.

"Kệ tớ! Tớ sẽ đến thẳng nhà cậu sau khi lấy tờ ghi chép."

Tiếng Kyle trả lời thậm chí còn to hơn.

Leyla lắc đầu trước sự bướng bỉnh của Kyle và bắt đầu đạp xe về hướng con đường nhựa dẫn về dinh thự Arvis.

Matthias cho dừng xe trước lối vào dinh thự. Tài xế và quản gia hết sức ngạc nhiên trước yêu cầu đường đột của cậu chủ.

Chuyến này công tước Herdardt trở về khá đột suất. Người làm và cư dân ở Arvis vẫn còn đang loay hoay bận rộn chuẩn bị cho việc công tước trở về sớm hơn dự định. Nhờ thế, các buổi tụ họp xã hội của anh với giới quý tộc đều được đôn lịch lên.

Quản gia Hessen lo lắng nuốt nước bọt.

"Thưa ngài, chúng ta vẫn chưa..."

"Ta muốn đi dạo."

Matthias cắt ngang lời của quản gia với vẻ điềm tĩnh. Tài xế chần chừ một lát rồi xuống xe và mở cửa sau ra.

"Không cần."

Matthias dứt khoát lắc đầu từ chối Hessen khi ông muốn đi cùng anh.

"Lát nữa hãy gặp lại ở dinh thự."

Matthias mỉm cười rồi quay lưng lại. Quản gia Hessen nhận lệnh quay lại xe còn tài xế thì nhanh chóng trở lại chỗ ngồi. Khi bọn họ lái xe đi, con đường lại trở nên yên tĩnh.

Cầm chiếc nón sĩ quan trong tay, Matthias bắt đầu thong thả đi dạo dưới bóng cây. Âm thanh phát ra từ đôi giày anh và tiếng lá réo rắt trong gió tạo nên sự hài hoà vừa kỳ lạ lại vừa cực kỳ dễ chịu.

Matthias von Herhardt là một đứa trẻ hoàn hảo, một học sinh ưu tú, và một sĩ quan xuất sắc. Giờ đây, anh chuẩn bị cưới một người phụ nữ hoàn mỹ và trở thành một người cha tuyệt vời. Mọi thứ đều quá hiển nhiên đến nỗi anh bắt đầu thấy nhàm chán.

Matthias dần dần bước chậm lại. Luồng ánh nắng rực rỡ chiếu xuyên qua kẽ lá làm sáng bật khóe mắt hơi xếch của anh. Bấy giờ, ánh nắng nhẹ nhàng len lỏi phủ xuống cái khóa thắt lưng bằng vàng và phù hiệu óng ánh, điểm xuyết cho bộ quân phục màu xanh xám.

"Con nên đính hôn vào mùa hè này đi."

Matthias đã vui vẻ đồng ý với mẹ anh. Đơn giản chỉ vì bổn phận của anh là phải kết hôn khi thời điểm thích hợp đến và sinh hạ người thừa kế.

"Ta nghĩ Claudine là quý cô thích hợp nhất cho vị trí công tước phu nhân tiếp theo của Arvis."

Matthias cũng có thái độ tích cực khi chấp nhận thông báo của bà nội. Đơn giản chỉ vì Claudine von Brandt là một nàng dâu đạt tiêu chuẩn cao và đến từ một dòng dõi xuất sắc.

Matthias không có dục vọng với bất kỳ thứ gì.

Bởi vì anh sẽ có mọi thứ trong tay một cách nhanh chóng. Với anh, dục vọng là thứ cảm xúc xa lạ viễn vông. Cả hôn nhân cũng thế.

Matthias hy vọng có một cuộc hôn nhân hoàn mỹ.

Đối với anh mà nói, hôn nhân chỉ đơn giản là hòn đá kê đường, giúp thế giới của anh càng thêm vững mạnh. Anh tin rằng không cần đặt thêm bất kỳ cảm xúc không cần thiết nào vào việc kết hôn cả. Claudine von Brandt là một đối tác phù hợp, và với anh, cô đã đủ tiêu chuẩn. Anh không có hứng thú với thứ gì khác. Anh cũng cảm thấy không cần thiết.

Đang đi giữa đường thì Matthias dừng lại. Bỗng nhiên anh cảm nhận được sự hiện diện bất ngờ của một người con gái. Khi Matthias ngẩng đầu lên, những tia nắng chói chang chiếu thẳng vào mắt anh.

Matthias quay mắt sang nhìn thiếu nữ đang đạp xe về hướng này. Khi anh từ từ lùi về sau, cô gái đó lướt ngang sườn mặt bên trái của anh. Mái tóc vàng rực của cô dập dờn trong gió như những làn sóng.

Là Leyla Lewellin ư?

Khoảnh khắc Matthias nhớ ra tên cô, người thiếu nữ ấy ngoảnh đầu nhìn về hướng anh. Đôi con ngươi màu ngọc bích mở to khi bắt gặp ánh mắt của người đàn ông.

Trong lúc cả hai nhìn nhau không chớp mắt thì Leyla mất thăng bằng và ngã khỏi xe đạp. Tiếng hét của cô vang lên khi chiếc xe đạp nằm sõng soài trên mặt đất.

Kể cả khi cô đã ngã xuống, bánh xe vẫn cứ tiếp tục quay tròn như điên.

Matthias thong thả đến gần người thiếu nữ đang ngã ngồi trên mặt đất. Dưới cái bóng của anh, cô gái ngẩng đầu lên. Quả nhiên là Leyla Lewellin.

Cái con bé yêu chim như mạng.

"Tôi thành thật xin lỗi thưa ngài."

Leyla cuống cuồng cúi đầu xuống để tạ tội. Cô chờ đợi anh đi qua.

Matthias đã định bỏ đi nhưng anh lại bị thu hút bởi quần áo trên người Leyla. Đồng phục nữ sinh đã nhem nhuốc vì đất cát, và máu thì đang thấm ướt đôi tất rách.

Sau khi bánh xe cuối cùng cũng ngừng xoay vòng, sự im lặng bao trùm hai người.

Leyla nheo mắt lại và ngước nhìn Matthias. Mặc dù vẻ mặt của cô gái có phần xấc xược, nhưng kỳ lạ thay, nó lại cho anh một cảm giác mềm mại.

Con bé này lớn lên không tồi.

Dẫu rằng việc đứa trẻ phải lớn lên theo thời gian là điều hiển nhiên, nhưng không biết làm sao mà vẻ ngoài thay đổi của cô đã kích thích một vài dây thần kinh trong đầu anh.

Với Matthias, Leyla Lewellin chỉ là một con nhóc hôi sữa. Cái con bé lúc nào cũng liều mạng né tránh anh. Con nhỏ mà anh từng nghĩ thật tầm thường. Nhưng giờ anh không thể nào gộp đứa con gái tầm thường trong ký ức, với Leyla Lewelling đang đứng trước mặt thành một được.

Đứa trẻ gầy còm ngày xưa đâu còn nữa. Những đường cong mảnh mai ôm lấy cơ thể cô ẩn hiện bên dưới bộ đồng phục mùa hè mỏng manh. Cũng như gò má ửng hồng, đôi môi đỏ mọng, và mùi hương cơ thể dịu nhẹ đang thoảng bay trong gió.

Matthias cảm thấy khó chịu lạ kỳ khi Leyla khó khăn đứng dậy. Lùi về sau một bước, cô sửa lại giày và phủi đất dính trên đồng phục. Dù giờ đây Leyla đã trưởng thành, cô vẫn không thể cao đến cằm của công tước.

"Leyla Lewellin"

Bỗng Matthias gọi tên cô. Leyla rùng mình khi nghe giọng nói của anh.

"Tôi xin lỗi ngài ạ."

Cô rối rít lặp đi lặp lại những từ đó, rồi khòm người xuống chân anh nhặt nhanh những món đồ đang vương vãi dưới đất.

Túi xách. Sách. Sổ ghi chép.

Đôi mắt của Matthias di chuyển theo đôi bàn tay nhỏ nhắn, trắng bệch dính đầy đất và máu. Ánh mắt anh dừng lại ở cây viết mực mà cô nhẹ nhàng hích phải trong lúc thu dọn đồ đạc.

 Ánh mắt anh dừng lại ở cây viết mực mà cô nhẹ nhàng hích phải trong lúc thu dọn đồ đạc

(Evie: ảnh này được mọi người khen rất nhiều với nụ cười như có như không của Matthias.)

Thế rồi Matthias chầm chậm bước thêm một bước và cố tình giẫm lên cây viết. Chỉ khi đó Leyla mới chịu ngước mắt lên và bắt gặp đôi mắt tràn ngập giận dữ của anh.

"Leyla Lewellin."

Anh lại gọi tên cô.

"Ta đang nói chuyện với cô."

"Vâng tôi đây, thưa ngài."

Leyla trả lời trong khi nhắm tịt mắt lại. Cô vật lộn để rút cây bút ra khỏi đế giày anh, nhưng Matthias không buồn nhúc nhích.

"Tôi đang nghe đây ạ."

Leyla nói một cách dõng dạc dù cơ thể cô không ngừng run rẩy. Hai hòn bi ve xanh lục tựa như khu rừng mùa hè sống động lóe lên sự tức giận xen lẫn với tủi nhục. Bỗng cô nhớ đến năm xưa khi công tước giẫm lên đồng tiền vàng của cô. Cả ngày hôm ấy và ngày hôm nay, công tước cũng nhìn xuống Leyla với nét mặt và ánh mắt tương tự.

Sau khi mỉm miệng cười thầm, Matthias nhấc chân lên và lướt qua Leyla một cách vô cảm. Anh đội chiếc mũ sĩ quan lên và bắt đầu thư thả cuốc bộ như thể chẳng có gì xảy ra.

Leyla thẫn thờ nhìn bóng lưng của công tước Herhardt ở phía xa.

Sao anh ta lại làm thế nếu như không định nói cái gì?

Leyla giật giật cây bút trong tay.

Liệu người dân Arvis có tin rằng công tước Herdadt vốn luôn được ca tụng là một quý tộc hoàn hảo lại cư xử như thế không?

Leyla cược cả gia tài rằng sẽ không một ai tin lời cô. Mọi người sẽ gọi cô là kẻ điên.

Leyla bặm chặt môi và đỡ xe dậy. Sau khi chắc chắn rằng mình đã chùi cây bút sạch sẽ, cô bỏ nó lại vào túi.

Tiếp đó, cô bắt đầu đi theo sau ngài công tước. Anh cũng đang thả bộ một cách chậm rãi. Phần da bị tróc ra của cô vô cùng đau. Cho dù Leyla chắc rằng công tước sẽ không ngoảnh đầu lại, cô vẫn cố gắng đi đứng đàng hoàng. Để tránh bước đi khập khiễng, Leyla còn liên tục gồng cơ chân.

Phải chi mà anh ta dùng đôi chân dài đó bước đi nhanh hơn thì tốt biết bao.

Khi Leyla định thở dài vì thất vọng, công tước Herhardt bỗng bất ngờ quay đầu lại. Cơn gió nhẹ thoảng qua khiến lá cây rập rình lay động với nhịp điệu chậm rãi, và ánh nắng luồn qua kẽ lá in xuống con đường một hoa văn tuyệt đẹp.

Leyla sững người vì ngạc nhiên. Matthias chú tâm nhìn gương mặt của cô. Ánh mắt của anh chầm chậm di chuyển dọc theo mái tóc bồng bềnh buông xõa rồi xuống đường cong cơ thể.

Bộ ngực thẳng đứng nhô lên rồi hạ xuống một cách bất thường theo nhịp thở hổn hển. Bàn tay trắng bệch nắm chặt tay lái xe đạp. Mắt cá chân hẹp đến khó tin và bàn chân thì nhỏ nhắn.

Rồi đến đôi mắt.

Matthias cẩn thận quan sát đôi mắt màu ngọc bích của Leyla một lúc lâu trong sự im lặng đến nghẹt thở.

Leyla vẫn chỉ là đứa trẻ mồ côi nương tựa ở căn nhà hầm trong lãnh địa của anh. Nhưng có một yếu tố quyết định đã tựa hồ thay đổi mọi thứ.

Thời gian trôi qua và đứa trẻ đó đã trưởng thành.

Khi anh chấp nhận sự thật đó, anh bắt đầu chú ý đến Leyla.

Cô ta không còn là một đứa trẻ nữa. Leyla Lewellin đã trở thành một thiếu nữ.

~~~~
 

Evie: Hình ảnh Matthias mặc quân phục trong chương 9 đốn tim thiệt sự. Họa sĩ giỏi thật ấy, nhìn không quá khác biệt so với lúc còn 18 nhưng lại có đường nét trưởng thành hơn.

Phải nói một chút về quân hàm của Matthias

Phải nói một chút về quân hàm của Matthias. Ở trên Kyle cũng có ước mơ được làm "đại uý" giống như công tước. Ở bản Anh thì từ gốc là "captain", khi tra nghĩa thì nó nhắc đến cả hai vị trí là "đại uý" và "đại tá" làm tui rất phân vân.

Nhưng may mắn là sau khi tra lại trên Wiki thì có thông tin nghĩa "đại uý" dùng cho sĩ quan quân sự và "đại tá" cho sĩ quan hải quân. Vì trong truyện có nhắc Matthias làm việc ở "military division" nên suy ra ra quân hàm của Matthias là "đại uý" nha. Thêm xíu thông tin bên lề cho quý dzị á.

Nét vẽ dành cho Leyla ở chương 10 manhwa cũng cực xịn.

Với tốc độ này thì chắc trong những chương tới không có đủ ảnh minh họa từ manhwa

Với tốc độ này thì chắc trong những chương tới không có đủ ảnh minh họa từ manhwa. Sau này mình sẽ bổ sung sau tuỳ chương nha.


 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp