[Dịch] Cry, or Even Better Yet, Beg - Hãy Khóc, Còn Không Thì Hãy Cầu Xin Ta Đi

Chương 6 🕊Con Chim Hoàng Yến🕊


5 tháng

trướctiếp

Chuyển ngữ: Evie

~~~

Mỗi mùa hè tại dinh thự nhà Herhardt luôn ấn định một buổi họp mặt trên danh nghĩa. Nhưng năm nay, ai cũng biết rằng Claudine von Brandt không chỉ đơn thuần đến thăm Arvis bằng lý do đó.

Cả hai gia tộc tổ chức buổi họp mặt này để dàn xếp trước một số việc và thúc đẩy tình hữu nghị giữa hai bên, trước khi công bố lễ đính hôn với công chúng. Mục đích của hai nhà vô cùng rõ ràng và không có bên nào thèm giấu giếm việc đó. Nhất là Claudine.

"Xin chào công tước Herhardt."

Claudine chào Matthias bằng phép lịch sự hoàn hảo

Claudine chào Matthias bằng phép lịch sự hoàn hảo. Người em họ đứng trước mặt Matthias nay đã trở thành một thiếu nữ kiều diễm. Anh gần như không còn thấy bóng dáng cô bé lùn tịt, hay mè nheo ngày xưa nữa.

"Hoan nghênh tiểu thư Brandt đến tệ xá."

Matthias cũng trịnh trọng chào lại Claudine.

Cả hai nhìn nhau mỉm cười đầy duyên dáng.

Tình cảm giữa hai người chẳng có tiến triển gì mới cả. Mặc dù cả hai không quá thân thiết, nhưng họ đã biết nhau trong một thời gian dài. Thế nên tất nhiên Matthias von Herhardt và Claudine von Brandt đều hiểu rõ cốt cách quý tộc của nhau từ trong xương tủy. Đó cũng là lý do lớn nhất và hiển nhiên nhất vì sao họ lại chọn nhau.

Matthias khéo léo hộ tống Claudine đến bữa tiệc trà mà Elysse von Herhardt đã cho người hầu chuẩn bị trước trong nhà kính nằm phía sau dinh thự. Phu nhân Elysse dùng cách này để biểu lộ sự quan tâm với Claudine, vì cô nàng thích mê nhà kính.

"Lần nào cháu ghé chơi cũng thấy nhà kính này thật đẹp. Như thể công tước phu nhân Elysse đã dời cả vườn địa đàng xuống đây vậy"

Claudine hào hứng khen ngợi rồi nhấp một ngụm trà mà không gây tiếng động nào. Cô nói chuyện với một thái độ vui vẻ nhưng điềm tĩnh, giống như một quý cô thanh lịch.

"Ta đã dành rất nhiều thời gian để trang hoàng nơi này. Ta hy vọng có thể truyền lại nhà kính cho một bà chủ hiểu rõ giá trị của nó."

Elysse von Herhardt trả lời bằng giọng dịu dàng. Bá tước phu nhân Brandt nhìn con gái với vẻ mặt tự hào và xúc động. Nghe xong, Claudine nở một nụ cười đúng mực và bẽn lẽn.

"Matthias, con dẫn Claudine thăm một vòng thiên đường hạ giới của Arvis đi."

Tàn tiệc, Elysse von Herhardt nói thầm với con trai. Dường như cuộc đàm phán toàn diện đã bắt đầu diễn ra.

Khi Matthias đưa tay ra mời, Claudine dễ dàng đặt bàn tay đang đeo găng ren viền mờ của mình lên tay anh. Đột nhiên hình ảnh một bàn tay trắng nhợt nhạt, dính đầy bụi và máu chợt hiện lên trong đầu Matthias rồi tan biến.

Cả hai vừa đi dạo dọc theo con đường mòn, vừa trò chuyện về một chủ đề không mặn không nhạt. Một dòng nước chảy chậm chậm xuống từ đài phun nước bằng đá cẩm thạch được đặt trang trọng ở giữa nhà kính. Tiếng chim hót lảnh lót làm dịu đi không khí uể oải của buổi trưa hè.

Claudine trộm nhìn Matthias. Kể cả khi anh luôn giữ nụ cười ôn hòa trên môi, ta cũng khó mà biết được cảm xúc thật sự phía sau gương mặt kia là gì. Cũng như không ai biết được anh có thái độ gì đối với thế gian.

Anh là người đàn ông cực kỳ lịch thiệp, nhưng cũng là con người kiêu ngạo chưa từng phải cúi đầu trước ai. Theo lẽ dĩ nhiên thì trong mắt Cladine, anh là một đối tượng khá thú vị để quan sát.

"Mấy con chim trong nhà kính này đẹp thật."

Claudine trầm trồ khen ngợi những con chim sặc sỡ đang đậu trên cây. Mãi đến đây Matthias mới phát hiện được sự hiện diện của chúng trong nhà kính.

Bà chủ đương nhiệm của Arvis là Elysse von Herhardt cũng dành sự yêu quý vô cùng tận cho chim chóc cũng y như với hoa hồng. Và như thế, các thợ làm vườn thì phụ trách trồng hoa hồng, người quản thú thì chịu trách nhiệm chăm sóc cho chim chóc trong nhà kính, còn việc của phu phân Elysse là thưởng thức cảnh đẹp.

Đó là cách mà Elysse von Herhardt quan sát thế giới xinh đẹp của bà.

Tận hưởng thành quả mà người khác hoàn thành vì bà.

"Không thể tin được. Con chim này nghe lời quá. Bí quyết của anh là gì vậy?"

Claudine liền cười hỏi khi nhìn chú chim nhỏ đang đậu trên bàn tay cô.

Matthias thong thả nhìn xung quanh. Những con chim trong nhà kính ngoan ngoãn đến ngỡ ngàng. Cho dù có mở cửa sổ đi chăng nữa thì bọn chúng cũng không dám bay ra ngoài. Chúng nó vẫn tiếp tục hót líu lo trong không gian yên tĩnh.

Matthias lặng lẽ quan sát con vẹt lạch đạch đi lại trên sào và con chim sẻ Bengal đang hót vang trên tay Claudine. Sau đó, anh hướng sự chú ý đến người giữ thú tóc bạc. Ông chầm chậm bước đến trước Claudine và trả lời.

"Thưa cô, tôi cắt cánh của chúng. Như vậy, lũ chim không thể bay mất hay bỏ trốn nên sẽ ngoan ngoãn nghe lời. Nếu tôi không cắt cánh của chúng thì bọn chim sẽ rất khó thuần hóa."

"Cắt cánh sao? Làm vậy thì tụi nó có đau không?"

"Tôi chỉ cắt lông thôi nên chúng sẽ không cảm thấy đau. Thật ra làm thế sẽ tốt cho lũ chim hơn. Điều này sẽ ngăn cho tụi nó không vô tình bay vào những nơi nguy hiểm để rồi bị thương. Cô có muốn tôi làm cho cô xem không?"

"Có được không ngài Herdardt?"

Claudine hỏi với đôi mắt lấp lánh.

"Như ý cô muốn, tiểu thư của ta."

Khi được Matthias chấp thuận, người giữ thú hộ tống hai người đến một cái lồng lớn đặt ở cuối nhà kính. Ở đó có vô số con chim chưa được cắt cánh.

Người giữ thú lấy ra một con chim tuyệt đẹp có bộ lông vàng óng rồi mang nó đến bàn làm việc.

"Đây là loài chim gì thế?"

Matthias hỏi khi ngắm nghía con chim.

"Thưa ngài, nó là chim hoàng yến. Một loài chim đáng yêu biết hót."

Người giữ thú trả lời ngắn gọn, rồi bọc mắt con chim lại bằng một chiếc khăn tay cỡ nhỏ. Tiếp theo, ông dùng tay trái banh rộng cánh chim ra, tay còn lại nhanh chóng chộp lấy cây kéo sắc lẹm.

Người giữ thú lưu loát di chuyển lưỡi kéo

Người giữ thú lưu loát di chuyển lưỡi kéo. Một chốc sau, lông cánh của con chim nằm rải rác trên mặt bàn. Sau khi hoàn tất cắt bỏ phần lông của cánh còn lại, ông thả con chim ra.

Con chim liều mạng vỗ cánh, nhưng nó không bay được xa mà từ từ rơi xuống. Như thể nó không chấp nhận được sự thật rằng mình không còn bay được nữa, con chim cố gắng tung cánh thêm vài lần nữa nhưng kết quả vẫn như cũ.

Trong lúc quan sát, Matthias rướn người về phía trước và nhặt con chim vàng đang nằm thở hổn hển ở cuối bồn hoa. Chú chim nhỏ mắc kẹt trong bàn tay anh bắt đầu vùng vẫy và kêu chiêm chiếp. Nhưng tiếng kêu của nó nghe giống tiếng la thảng thốt hơn là tiếng hót líu lo.

(Evie: Mê cái cách anh nhìn vật nhớ người ('ω ') - ảnh này nằm trong chương 11 manhwa)

(Evie: Mê cái cách anh nhìn vật nhớ người ('ω ') - ảnh này nằm trong chương 11 manhwa)

"Thưa ngài, nó không dễ thuần hóa đâu. Con chim cần thời gian để quen với việc cánh của nó bị cắt lông."

Matthias giao con chim lại cho người giữ thú.

"Thưa cô, cô có muốn thử thuần hóa một con không?"

Người giữ thú khẽ khàng vuốt ve con chim để giúp nó bình tĩnh lại.

"Ta thích quan sát động vật chứ không thích thú gì việc thuần hóa chúng. Nhưng cảm ơn ông đã giải đáp thắc mắc của ta."

Claudine lịch sự từ chối và quay đầu lại.

"Giờ chúng ta nên quay trở lại bàn trà thôi."

Lần này, Claudine đưa tay ra mời trước. Ký ức về bàn tay xinh đẹp như tạc tượng dính đầy đất và máu một lần nữa tràn ngập tâm trí Matthias, rồi lại nhanh chóng tan biến.

Trước khi rời đi cùng Claudine, Matthias bỗng ra lệnh.

"Đem nó đến phòng ngủ của ta."

"...sao cơ ạ?

Người giữ thú trố mắt ngạc nhiên trước yêu cầu đường đột của anh.

"Con chim đó."

Matthias chỉ về hướng con chim với đôi mắt hơi nhíu lại.

"Chim hoàng yến của ta."

~~~

Leyla buộc mái tóc vàng của mình thành một bím tóc đuôi ngựa thật gọn gàng. Kế đến, cô mặc tạp dề vào và không quên xách theo một cái rổ to.

"Mình sẽ giải quyết dứt điểm lần này."

Trong khi lầm bầm một mình, gương mặt của Leyla trở nên cực kỳ nghiêm túc.

Ngoài việc công tước Herhardt đã trở về, tiểu thư Brandt cũng đã đến thăm Arvis vào mấy ngày trước. Kết quả là Leyla lúc nào cũng vội vã. Cô phải thu hoạch hết đám mâm xôi trong rừng trước khi tình cờ chạm mặt công tước, hoặc là bị tiểu thư Brandt triệu hồi. May thay là cả hai đều bận rộn. Có vẻ như họ đang chuẩn bị cho việc công bố lễ đính hôn với công chúng.

Leyla đội một chiếc mũ rơm rộng vành và bước nhanh về hướng rừng cây. Ở đó, cô tìm được một bụi mâm xôi mọc sum suê. Bất chấp việc người dân xứ Arvis và thú hoang trong rừng có thu hoạch và ăn nhiều quả đến đâu, lúc nào cũng còn rất nhiều quả cây rụng trên mặt đất và thối rữa.

Leyla chăm chỉ đi quanh trong rừng và thu hoạch đầy một rổ mâm xôi trước buổi trưa. Dẫu rằng cô cảm giác tay mình sắp rụng đến nơi vì cân nặng của cái rổ, nhưng trong lòng Leyla lại cực kỳ nhẹ nhõm.

Leyla quăng cái rổ xuống bên dưới tán cây. Tiếp đó, cô nhanh chóng đi đến bờ sông để rửa sạch mùi hương nồng nặc của quả mâm xôi, cũng như màu đỏ anh đào đang bám chặt trên bàn tay và gương mặt.

Sông Schulter uốn lượn quanh khu vườn nhà Herhardt và các thung lũng xung quanh đó. Nhìn từ trung tâm thành phố, con sông đã rất đẹp. Nhưng nơi mà sông Schulter trông đẹp nhất là ở nghĩa trang Arvis.

Leyla lấy một cái khăn tay ra từ tạp dề và lau khô những giọt nước đang chảy dài trên khuôn mặt. Con sông mát lạnh này đóng vai trò lớn trong việc xoa dịu cái nóng thiêu đốt của những ngày hè. Leyla định nhúng chân vào dòng nước nhưng rồi lại lắc đầu.

Leyla từng sống cùng với năm người anh chị họ ở nhà dì, nơi cô ở đầu tiên trước khi bị gửi sang những nhà khác. Nhớ lại thì bọn họ rất thô lỗ và nghịch ngợm. Một ngày nọ, các anh chị họ kéo Leyla đến bờ sông và dìm cô vào dòng nước. Họ biện minh rằng đây chỉ là nghi lễ kếp nạp cô vào gia đình. Nếu như không phải hàng xóm nghe thấy tiếng kêu thất thanh và chạy đến cứu cô, thì Leyla có lẽ đã bị ma da kéo xuống đáy sông rồi.

Tuy rằng anh chị họ mới là người làm sai, nhưng tối đó Leyla lại là người hứng chịu hết những trận đòn từ người bác say xỉn. Và chỉ vài tuần sau, cô bé lại bị chở đi và chuyển đến sống ở nhà người bà con tiếp theo. Họ nói họ không thể nuôi dưỡng đứa trẻ không xem lòng tốt của họ ra gì.

Mặc dù điều đó thật bất công, nhưng Leyla vẫn xem việc chuyển đi là chuyện tốt. Bởi lẽ cô tin rằng người họ hàng tiếp theo sẽ đối xử với cô tốt hơn.

Nhà người bà con kế tiếp, rồi nhà người bà con sau đó nữa. Cứ mỗi lần di chuyển từ nơi này sang nơi khác, Leyla lại hy vọng ở đó người ta sẽ đối xử với cô tốt hơn. Và rồi lời nguyện cầu chân thành của cô cũng thành hiện thực, khi cuối cùng cuộc sống của cô cũng ổn định tại căn nhà gỗ của bác Bill.

Vì vậy mọi chuyện đều ổn cả.

Leyla quay trở lại đi về hướng cái cây. Cô bỏ tờ báo được ghim vào góc giỏ từ trước vào túi tạp dề, rồi bắt đầu trèo lên cây. Mặc dù Leyla không còn nhanh nhẹn và mau mắn như trước nữa, nhưng cô có bí kíp riêng được đích thân bác Bill truyền thụ.

Leyla ngồi thoải mái trên cành cây như thể đang thả người trên một cái ghế vừa vặn. Cô tin chắc rằng sông Schulter là con sông kỳ vĩ nhất thế giới. Ngay cả Kyle là người đã du lịch qua nhiều thành phố cũng đồng tình với cô. Leyla cho rằng ý kiến của mình đã được chứng minh như một sự thật khách quan.

Trong lúc mùi hương tươi mát của dòng sông dần xông vào mũi, cô im lặng quan sát đàn chim nước đang kiếm thức ăn. Mùa hè hẳn là một mùa tuyệt vời.

Với vẻ mặt kiên quyết, Leyla đột nhiên giở tờ báo lấy ra từ túi tạp dề, và lật đến trang đăng mục tiểu thuyết bí ẩn dài kỳ. Người thám tử với bộ óc thiên tài đang chuẩn bị vạch trần tên hung thủ bằng những suy luận của mình.

Cô bắt đầu phấn khích tập trung vào tình tiết tiểu thuyết.

~~~~

Không lâu sau đó, gương mặt của Matthias nổi lên từ mặt nước.

Trái cổ của anh di chuyển lên xuống theo nhịp thở nặng nề. Thân hình khỏe mạnh và trần trụi của người đàn ông ẩn hiện trên dòng sông.

Khi anh định quay về dinh thự thì Matthias đột ngột đổi ý và bắt đầu bơi xuôi theo hướng dòng chảy.

Matthias thích sông Schulter và rừng Arvis, nên anh đã chuyển đến sống ở căn nhà neo thuyền gần bến cảng. Ở khu nhà phụ, anh có thể ngắm nhìn toàn cảnh xung quanh. Bà và mẹ của anh hiếm khi đi dạo gần bờ sông nên nơi này là thế giới riêng của Matthias.

(Evie: ảnh minh họa cho khu nhà phụ của Matthias trong chương 12 manhwa

(Evie: ảnh minh họa cho khu nhà phụ của Matthias trong chương 12 manhwa. Trong bản Anh thì khu nhà Matthias ở gọi là "boathouse" - theo mình tra được thì là dạng nhà được xây dựng gần sông hồ, được dùng để neo tàu thuyền.

Thêm ảnh minh họa ngoài đời nè)

Khi không có khách ghé qua dinh thự, Matthias thường đến thăm khu nhà phụ để ngây người nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, hay đọc một quyển sách, hoặc thậm chí là chợp mắt một lát nếu buồn chán

Khi không có khách ghé qua dinh thự, Matthias thường đến thăm khu nhà phụ để ngây người nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, hay đọc một quyển sách, hoặc thậm chí là chợp mắt một lát nếu buồn chán. Ngôi nhà này là nơi cho anh cảm giác thoải mái nhất để làm mọi thứ. Tất nhiên, việc mà anh thích làm nhất là được thả mình trôi trên dòng sông như bây giờ.

Khi nằm ngửa trên mặt nước, đập vào mắt Matthias là bầu trời ẩn hiện xen kẽ giữa những cành cây xanh mướt. Cơn gió mang theo tiếng lá cây đong đưa xào xạc, tiếng sóng nước vỗ dập dìu cùng với tiếng chim hót ríu rít. Hôm nay anh đặc biệt có thể cảm nhận được sự yên bình của dòng sông, vì dinh thự đã trở nên quá ồn ào trong mấy ngày vừa qua.

Những cuộc đàm phán hợp đồng hôn nhân giữa hai nhà Herhardt và Brandt đang diễn ra suôn sẻ. Nếu không có gì bất thường xảy ra, lễ đính hôn của anh với Claudine sẽ được công bố trước khi mùa hè kết thúc.

Matthias đã chấp nhận kéo dài thời gian đính ước trong vòng một năm.

Nếu anh đã đạt đủ tư cách trở thành công tước xứ Arivs, anh không cần phải giữ chức vụ sĩ quan nữa. Sau khi anh đã dành một đến hai năm làm việc trong quân đội, đây là sẽ lúc thích hợp nhất để anh giải ngũ và kết hôn. Matthias định sẽ dồn toàn sức cho việc kinh doanh của gia đình sau đám cưới.

Cuộc sống của anh đã định sẽ trôi êm đềm như dòng nước vậy.

Cuộc sống của anh đã định sẽ trôi êm đềm như dòng nước vậy

Nhắm mắt lại, Matthias thả người trôi trên dòng nước. Thế giới của anh chỉ còn lại ánh nắng ấm áp, dòng nước mát lạnh, và tiếng sóng vỗ bên tai. Nhưng khoảnh khắc khi anh mở mắt ra lần nữa, sự yên bình tuyệt vời đã bị quấy nhiễu.

Trên cái cây cao đứng sừng sững bên bờ sông, một người con gái đang ngồi vắt vẻo trên cành. Nhanh như chớp, Matthias lập tức nhận ra người con gái đó là ai. Cũng chính vào giây phút đó, cô gái gập tờ báo đang đọc lại và quay đầu về phía anh.

Hóa ra là con nhỏ phiền phức đó, Leyla Lewellin.

~~~

Evie: Dù nết hơi kỳ nhưng Claudine lớn lên xinh đẹp thiệt (⊙_⊙).

Chương này trên manhwa có nhiều ảnh đẹp lắm nên tui phải share mấy bồ liền (/ / • /ω/ • / /):

Chương này trên manhwa có nhiều ảnh đẹp lắm nên tui phải share mấy bồ liền (/ / • /ω/ • / /):

Chương này trên manhwa có nhiều ảnh đẹp lắm nên tui phải share mấy bồ liền (/ / • /ω/ • / /):

Body của người trong quân ngũ thật là hết hồn chị em

Body của người trong quân ngũ thật là hết hồn chị em.


 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp