Ngay khi lời nói của Thạch Nguyên Phỉ vừa dứt, các thành viên trong đội cảm thấy chuyện này quả thật khá kỳ lạ.
Vì thế Trần Mặc lại khẳng định với Thạch Nguyên Phỉ: “Khi điện thoại cố định đó gọi cho Vu Tú Mẫn, Hoàng Chí không ở trong công ty sao?”
Thạch Nguyên Phỉ gật đầu, giọng điệu rất khẳng định: “Đúng vậy, trong khoảng thời gian đó, anh ta ra ngoài ăn cơm, camera quay rất rõ, khoảng 1 giờ sau mới về lại công ty.”
Đường Dật chống cằm, nói: “Vậy là có người khác trong công ty dùng điện thoại cố định này để gọi Vu Tú Mẫn sao?”
Thạch Nguyên Phỉ gật đầu: “Ừm, chỉ có khả năng này.”
Tần Uyên suy nghĩ, trầm giọng hỏi: “Thạch Đầu, cuộc nói chuyện của bọn họ kéo dài bao lâu?”
Thạch Nguyên Phỉ liếc nhìn màn hình hiển thị trên màn hình máy tính, ngẩng đầu nhìn Tần Uyên: “Đội trưởng, họ nói chuyện hơn 10 phút.”
“Thời gian dài như vậy, không thể là gọi nhầm số.”
Điều này có nghĩa là người gọi chắc hẳn có biết Vu Tú Mẫn, Tần Uyên nghĩ đến người bạn hẹn Vu Tú Mẫn ăn tối, vì vậy anh hỏi lại Thạch Nguyên Phỉ: “Điện thoại cố định này gọi trước khi Hoàng Chí gọi Vu Tú Mẫn sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT