“Dùng cúc áo không phải để biểu đạt cúc áo sao?”
Triệu Cường ngẫm nghĩ những gì Mộc Cửu vừa nói, mặc dù anh hiểu ý nghĩa của từng chữ khi nói ra, nhưng lại không biết kết nối nó lại thế nào?
Lam Tiêu Nhã cũng nhìn Mộc Cửu với vẻ mặt khó hiểu: “Mộc Cửu, em có ý gì?”
Sau đó, Triệu Cường phát hiện Tần Uyên và Trần Mặc cũng lẳng lặng nhìn Mộc Cửu, hiển nhiên không hiểu, trong lòng cuối cùng cũng cân bằng, may mắn quá, dường như anh không phải là người duy nhất không hiểu.
Mộc Cửu vô cảm nói, giải thích cho bọn họ ý nghĩa trong lời nói của cô, “Hắn dùng kim chỉ, cúc áo để định hình một số người trong ký ức, những ký ức không thể xóa bỏ đối với hắn.”
Trần Mặc cau mày nói: “Tạo hình người trong ký ức sao?”
Mộc Cửu khẽ gật đầu, nhìn bọn họ chậm rãi nói: “Con búp bê làm từ thi thể của Vu Tú Mẫn cho thấy trong ký ức của hắn có một người phụ nữ, mái tóc vàng dài, đôi mắt to, rất thích cười, những chiếc cúc áo được khâu trên người không có nghĩa là trước đây cô ấy đã mặc chiếc áo đầy cúc áo, nhưng trong ký ức của hắn, người phụ nữ mặc một chiếc váy có nhiều hoa văn hình tròn, cúc áo chỉ là một hình thức thể hiện.”
Cô dừng lại một chút rồi chuyển ánh mắt sang thi thể trên mặt đất, “Thi thể nam này có nghĩa là trong trí nhớ hắn có một người đàn ông, tóc đen ngắn, đeo kính, thích cười, các cúc áo quanh cổ tượng trưng cho sợi dây chuyền như anh Cường nói, mà bộ phận sinh dục bị cắt bỏ, cũng chính hắn cắt đi, như vậy chứng tỏ nguyên nhân hắn ghét người đàn ông đó đến từ tình dục.”
Mộc Cửu nói một câu anh Cường đã đúng, hai mắt Triệu Cường lập tức mở to, lưng thẳng tắp, anh thầm nghĩ mình thuận miệng nói thôi mà cũng đúng!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT