Vẻ mặt Triệu Cường nhăn nhó, phản ứng đầu tiên là: “Chị, không lẽ trong thi thể có nhiều cúc áo hơn sao?”
Lời còn chưa qua não đã nói ra, nói xong còn tự tưởng tượng ra cảnh tượng đó, Lam Tiêu Nhã cắt đứt sợi chỉ, một đống cúc áo tuôn ra, woa, cảnh tượng này thật sự quá đẹp…
Phía sau không có âm thanh, nhưng Triệu Cường cảm thấy lạnh sóng lưng, sau đó một đôi tay lạnh lẽo từ phía sau chạm vào cổ anh, mặc dù không dùng nhiều sức, nhưng vẫn khiến anh giật mình, giây tiếp theo, Lam Tiêu Nhã nghiến răng nghiến lợi nói: “Triệu Cường, cậu muốn chết sao?”
“Chị, em sai rồi…”
Sau đó, anh phản ứng lại: “Không đúng sao?”
Lam Tiêu Nhã cố gắng kiềm chế bản thân nghĩ đến cảnh tượng đó, lắc đầu, hung dữ nói: “Đương nhiên không phải!”
Triệu Cường rụt cổ lại, nghe thấy giọng nói của Mộc Cửu, cô chỉ nói hai chữ: “Bông gòn.”
Cuối cùng Lam Tiêu Nhã cũng nở nụ cười, “Chị biết Mộc Cửu có thể đoán đúng mà, chính là bông gòn.”
Thạch Nguyên Phỉ trợn tròn mắt, “Bông gòn…? Nhét bông gòn bên trong búp bê…Mẹ ơi, hắn thật sự biến thi thể thành búp bê.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT