Đã gần ba giờ sáng.
Minh Hạnh được Trình Phóng ôm trong lòng, cái chăn mỏng tuỳ ý đắp lên hai người.
Cô muốn đi tắm nhưng không còn sức lực.
Trên đỉnh đầu, giọng nói của Trình Phóng vang lên:
“Dù sao ngày mai cũng không bận cái gì, cứ ở nhà thôi.”
“Hạnh Hạnh không ngủ cũng không sao đâu.”
Rõ ràng lúc anh đi lấy bao, thời gian vẫn còn sớm,

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play