Một năm nay, anh đen hơn rất nhiều, cũng kham khổ trong một khoảng thời gian dài, ánh mắt lúc nào cũng lộ vẻ mệt mỏi.
Chỉ khi nhìn cô, trong đôi mắt anh mới đong đầy hình ảnh của một mình cô.
“Không thường xuyên ở bên cạnh em đã đành, anh còn khiến em lo lắng vì mình nữa.”
Minh Hạnh lắc đầu nguầy nguậy.
“Không mà, được ở bên cạnh Trình Phóng, em không khổ tí nào hết.”
Không phải cuộc sống là như thế ư? Có bình yên ắt sẽ có sóng gió, có hạnh phúc ắt sẽ có chuyện buồn.
Mà thời gian cứ dần trôi một cách tuần tự như vậy, ngày qua ngày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT