Lâm Đăng Tử đã chết, hắn sống bất nghĩa với mọi người. Sau khi chết đi không gây ra quá nhiều sóng gió trong thôn Tiểu Hà, mọi người đối với hắn không có chút thương cảm nào.
Biết Lâm Đăng Tử vô lại thường ngày đắc tội với nhiều người, nhà Lâm lão tam không làm tang lễ cho hắn, một nhà bốn người lên núi tìm một mảnh đất hoang đào cái hố, dùng chiếu bọc Lâm Đăng Tử lại rồi đem đi chôn.
Khi còn sống, hắn bị bệnh nằm liệt giường, người thôn quê sinh bệnh không cứu chữa được là chuyện thường thấy, nên không có ai nghi ngờ.
Người thôn Tiểu Hà đều thầm nói hắn chết rồi cũng tốt, nếu không một kẻ đốn mạt như hắn làm liên lụy cả nhà, mỗi ngày uống thuốc đổi dược tốn không ít tiền, kiếm đâu ra nhiều tiền như thế cho hắn xem bệnh.
Cố Lan Thời ở nhà dưỡng thương, vì y còn yếu nên Miêu Thu Liên dặn những người khác không được nhắn đến chuyện này ở trước mặt y. Vì vậy, y cũng không biết được chuyện này, cho dù có biết, Lâm Đăng Tử hung ác là thế, y cũng không chút mảy may thương sót.
Nắng nóng như đổ lửa, qua khoảng thời gian nóng bức nhất vào buổi trưa, mọi người mới dần dần ra ngoài làm việc.
Năm nay nuôi thêm ba con heo nái, muốn nuôi béo để sau này sinh sản tốt, mỗi ngày cần rất nhiều rau dại để nấu cám heo, Cố Thiết Sơn cõng sọt đi ra ruộng nhổ cỏ, Miêu Thu Liên cùng Cẩu Nhi đi chăn bò và lừa, thuận tiện ở sườn núi cắt cỏ heo, Trúc ca nhi thả vịt và ngỗng ra sông bơi kiếm ăn, y cũng mang theo một cái rổ, đi cắt cỏ về cho gà.
Cố Lan Thời ở nhà một mình, vết thương ở chân đã đỡ hơn nhiều, chân trái có thể chống gậy tập tễnh đi lại làm một số công việc nhẹ nhàng.
Nhị Hắc nằm ngủ trong bóng râm dưới giàn bầu, thỉnh thoảng cái đuôi phe phẩy qua lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT