Trên đường đến phòng làm việc, trong không khí phảng phất mùi hương nhạt nhòa, đánh vào xúc giác Lãnh Tôn có phần giải tỏa được đống rắc rối phiền não.
Bất giác Lãnh Tôn có hơi sững người nhưng rất nhanh đã xua đi suy nghĩ kỳ quặc.
Cửa phòng vừa đẩy vào trong, đập vào mắt anh là bóng lưng hao mòn theo thời gian của Lãnh Thần Cung. Ông chống gậy, gần như đã phải mượn lực ở gậy chống để đứng vững ngắm nhìn toàn cảnh thành phố trên cao.
Lãnh Tôn phất tay, Vương Tuân hiểu ý liền vội cung kính lui ra ngoài.
“Ông đến đây có chuyện gì?” Anh đến bàn trà, nặng nề thả mình ngồi xuống.
Lãnh Thần Cung run tay, chậm chạp xoay người lại. Lâu ngày không gặp, anh cũng phải bất ngờ trước tốc độ tuổi già của bố mình, nhưng Lãnh Tôn giấu kín cảm xúc, anh rót hai tách trà, một cho mình, một cho người kia đang tiến lại ngồi.
Lãnh Thần Cung ngồi xuống, nhìn tách trà khói nghi ngút một lúc, khóe môi cong rất khẽ, ngừng lại một chút ông bưng tách trà lên thưởng thức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT