“Theo như cậu nói cô ấy suýt quên mất cậu, vậy thì khả năng bệnh tình thuyên chuyển xấu rất cao, trong tương lai không chỉ quên đi mọi thứ mà cũng có thể mất đi nhận thức về chính bản thân cô ấy.”
Phòng khám yên tĩnh, giọng Phó Thạch đều đều chậm rãi, anh dùng những từ ngữ đơn giản để giải thích về bệnh tình của Lâm Giai Tịnh.
Phó Thạch vừa băng bó lại vết thương trên lưng cho Lãnh Tôn, mắt không quên nhìn về người ngồi ở bàn trà ôm đầu bất lực.
Băng vải tiếp tục trải trên người Lãnh Tôn, Phó Thạch vừa nói vừa lắc đầu bất lực “Nếu cộng hưởng cả việc biết được mình mất đi đứa bé, chỉ sợ… cô ấy không chịu nổi đả kích mà phát điên thật đấy.”
Đôi mày Lãnh Tôn lập tức nhíu chặt. Không phải vì vết thương nhói đau, mà là vì trái tim anh đang nhức nhói.
Yết hầu anh động, tay anh siết chặt ở bên đùi, cố gắng kiềm nén cảm xúc.
Hà Tuyển cũng có mặt trong phòng khám, anh mắt đỏ đục ngầu ngẩng đầu lên nhìn Lãnh Tôn, ánh mắt độc toàn phẫn nộ tức tối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play