Chưa Từng Muộn Màng

Chương 147. Mật mã


1 tháng

trướctiếp

Lâm Giai Tịnh vươn người tỉnh giấc, trên nền da trắng tuyết có vô số vết hôn đỏ rực của Lãnh Tôn để lại.
Cô mở mắt nhìn xung quanh, không rõ đã mấy giờ nhưng bên ngoài trời vẫn còn nắng. Có lẽ vừa tầm tan chiều.
Cô trở người, bên cạnh không bóng người vẫn còn thoảng mùi hương thanh mát của anh, cô vùi mặt vào gối, tham lam hít lấy một hơi.
Lâm Giai Tịnh ngồi dậy, tay giữ lấy chăn muốn rơi xuống, cô nhìn quanh không tìm thấy quần áo của mình, chỉ có một chiếc sơ mi đen của anh treo hững hờ ở đầu giường.
Cô không nghĩ nhiều, với tay lấy mặc vào.
Đặt chân xuống giường, kéo lê đôi dép lẹp xẹp của mình trên đất vào nhà vệ sinh. Lâm Giai Tịnh tắm rửa sạch sẽ, vén gọn gàng mái tóc ra sau gáy, sắc mặt đã hồng hào trở lại.
Dáng người Lãnh Tôn cao và lớn hơn cô mấy lần, khi mặc áo sơ mi của anh, cô như lọt thỏm trong biển đen vải lụa. Bên trong cô mặc quần short, kiểu cách vô cùng thoải mái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp