Án gì mà phải gọi đội cảnh sát hình sự đến? Tất nhiên là án mạng.
Chạng vạng, trời đã tối hẳn. Chiếc xe vang tiếng còi báo động đèn xanh đỏ nhấp nháy chạy đến bờ sông với tốc độ cao, chạy cả đường phải gọi là nhanh như chớp, trong màn đêm, đèn pin ánh sáng trắng cảnh sát chuyên dùng được bật lên, một đường dây giăng phong tỏa màu vàng được giăng ra ở bờ sông, vài đồng chí đang gấp gáp bảo vệ hiện trường. Bên ngoài dây giăng phong tỏa toàn là người dân xung quanh đến hóng chuyện, mặc kệ cảnh sát duy trì trật tự xua đuổi thế nào cũng không nghe.
Vốn dĩ nơi này đường thì nhỏ hẹp, mà người lại đông chặn kín đến nỗi nước chảy không lọt, xe của đội cảnh sát hình sự kéo dài như con rồng làm hiện trường trông có vẻ hoành tráng hơn.
Phát hiện chiếc xe này vào không được thật, một chiếc xe cảnh sát chỉ có thể cưỡng chế thắng lại, cửa xe mở ra, một đôi chân dài bước xuống, theo sau là pháp y và nhân viên khám nghiệm hiện trường xách va li đựng dụng cụ điều tra thực địa.
Uy thế này thật sự đáng sợ, người dân vây quanh bỗng dưng còn sung sức hơn: “Thì ra là có người chết thật!”
Một cảnh sát bé nhỏ lập tức đứng lên chào: “Đội trưởng Tần!”
Người chân dài đi từ xa đến là một người đàn ông trưởng thành, thân hình cao ráo, trông chưa đến ba mươi, toàn thân toát ra khí chất “tinh anh”. Đến gần thêm vài bước nữa, sống mũi cao thẳng, mày rậm mắt sâu, đường nét gương mặt vì quá đỗi tuấn lãng mà hiện rõ sự xuất chúng.
Đó là đội trưởng chi đội điều tra hình sự cục cảnh sát thành phố Giang Châu.
Người này vừa xuất hiện, tất cả người dân vây quanh đều chuyển sang nhìn theo đối phương.
Rất hiếm thấy một người còn trẻ vậy mà đã lên làm đội trưởng chi đội cục cảnh sát thành phố, nhưng chiến công lẫy lừng của đội trưởng Tần trong cục cảnh sát có kể cũng kể không hết, bảy tám năm trước tốt nghiệp với thành tích đứng đầu trường cảnh sát, phá được một loạt đại án kỳ án, chỉ tính tội phạm bỏ trốn bị chính tay đối phương bắt giữ tống vào tù cũng đã lên hàng trăm, băng đảng tội phạm bị anh tận tay xử lý hai bàn tay cũng đếm không hết, những lý lịch quá đỗi xuất sắc này đều được đổi từ máu, mồ hôi và mạng sống. Tục ngữ nói: “Chiến công hạng ba mồ hôi đầm đìa, chiến công hạng hai bị thương tàn tật, còn chiến công hạng nhất đổi bằng mạng.” Không thèm đếm xỉa đến mạng sống, dám ở tuyến đầu vật lộn với phần tử tội phạm mà vẫn có thể sống sót, không chết không bị thương, dĩ nhiên lên chức nhanh rồi.
Tần Cư Liệt gật đầu, không rảnh để nói mấy lời thừa thãi, anh đi vào giữa, vài cảnh sát thực tập trẻ măng mặt non choẹt theo sau.
Một đôi giày da đen bóng loáng tránh khỏi vùng đất được vạch ra để khám xét hiện trường, anh giẫm lên cỏ dại lá nát phát ra tiếng động khe khẽ.
Nhìn vào lùm cây một cái đã thấy hiện trường bị phá hoại nghiêm trọng, Tần Cư Liệt sững người, ngay sau đó sắc mặt anh cực kỳ tệ.
Dù gì cũng là người trẻ tuổi làm đội trưởng chi đội, thường ngày thân thiện dễ gần, không có khoảng cách lãnh đạo, nhưng một khi nghiêm túc thì người xung quanh câm như hến.
Người khác không dám phát ra âm thanh, dĩ nhiên cảnh sát thực tập đi sau lưng anh cũng vậy, thở mạnh cũng không dám.
Pháp y và nhân viên điều tra thực địa cũng cười không nổi, nhìn dấu giày đầy đất, có giày sandal, giày thể thao, giày đế bằng, giày boot, sao còn có giày cao gót nữa? Họ hít sâu một hơi.
“Sao hiện trường lại bị phá đến nông nỗi này? Nhân viên trực tổng đài thông báo kiểu gì đấy? Không bảo người báo án bảo vệ hiện trường sao?”
Đây không phải khi không làm cho lượng công việc tăng lên sao? Chuyện là hiện trường xảy ra vụ án ở vùng ngoại ô thì từ thi thể, mật độ độ ẩm xung quanh, dấu giày, hoa cỏ thực vật vân vân luôn ẩn chứa thông tin phạm tội to lớn. Nhưng giờ nhìn tới hiện trường, bùn đất cát cặn ẩm ướt lộn xộn bừa bãi, dấu chân khắp nơi, đã không thể tra rõ ai là hung thủ rồi. ( truyện đăng trên app TᎽT )
“Sao còn có lông chó nữa?”
Bao tay trắng cầm lên một sợi lông, biểu cảm trên mặt pháp y rạn nứt từng chút một, anh ấy thật sự sắp nổi điên rồi.
Nếu đây là lông chó nhà hung thủ, dĩ nhiên là chuyện mừng, căn cứ theo lông chó là có thể xét nghiệm ra được giống chó, rồi chỉ cần truy xuất nguồn gốc theo thị trường mua bán.
Nhưng trên đường họ đi đến đây đã nghe thấy không ít tiếng chó sủa, thế nên có thể thấy rằng...
Đúng như dự đoán, cảnh sát hiện trường nói: “Đó là chó của người báo án.”
Tần Cư Liệt nhìn lướt qua hiện trường, anh bình tĩnh lại, cũng miễn cưỡng dằn lại sự bực bội: “Chuyện đã đến nước này rồi, khám tử thi cấp tốc. Những người còn lại điều tra người dân vây quanh xem có nhân chứng không.”
Mọi người nghe lệnh, nhân viên điều tra hiện trường cầm đèn flash không ngừng chụp ảnh, pháp y cũng đang vội vàng khám nghiệm tử thi.