Sau đó một nhà bốn người mang vớ đi vào. Người lớn thì đeo túi xách, trẻ con thì mang cặp, hình như bọn họ mới từ bên ngoài về.
Chu Quang Hách quay đầu, trả lời một tiếng: “Về rồi, có việc gì sao?”
Một nhà bốn người vừa đi vào phòng khác thì đã bị những đồ ăn trên bàn hấp dẫn sự chú ý. Có cá đù vàng rán, rau cần xào mực, bánh gạo cải trắng, thịt gà nấm hương, đậu hũ trộn rau, còn có cả mùi thơm của sữa mạch nha nữa!
Tiếng nuốt nước miếng vang lên liên tục.
Bọn họ ăn tối ở nhà bà ngoại, buổi tối chỉ có cháo khoai môn, chẳng có chút mỡ heo nào, đồ ăn kèm thì cũng chỉ có một đĩa rau xào.
Chu Quang Hách đặt đũa xuống: “Có chuyện gì?”
Chu Phục Hưng ép mình dời tầm mắt, anh ta nhìn chằm chằm vào cạnh tủ bát: “Không có chuyện gì, tôi chỉ tới hỏi cậu là hôm nay cậu có qua bên kia không?”
Chu Quang Hách suy nghĩ một chút rồi gật đầu: “Có qua.”
“Sao có thể giải thích?” Chu Phục Hương quan sát sắc mặt em trai mình, anh ta không tìm thấy chút vui mừng nào, nên lập tức hưng phấp hỏi: “Có phải cậu bị lơ mà đứng chờ ngoài nắng không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT