“Nhà nước đã trả lại cho tôi một lô vàng mà cô đã nộp lên, cải cách và mở cửa, đã có tiền thì thế nào cũng sống được.” Tôn Trừng nhìn tình trạng xây dựng của Bình An: “Có thể tận mắt nhìn thấy cảnh Trâu Hiền Thực chết, lại vừa có thể chính mắt nhìn người dân thôn Bình An phục hồi lại cuộc sống bình thường, nửa đời này của tôi đã rất mãn nguyện rồi.”
Thủy Lang nhìn Tôn Trừng: “Cô có muốn ở lại thôn Bình An?”
Tôn Trừng lắc đầu một cái: “Cô quên rồi sao? Tôi có nhà ở Hồ Giao. Bây giờ Trâu Hiền Thực và Lý Lan Quỳnh, hai mối nguy hiểm lớn nhất đã biến mất, tôi có thể mang cha mẹ về nhà.”
Thủy Lang gật đầu một cái: “Học sinh của lớp lao động cải cách này đã lấy được chứng chỉ công nhân cấp ba. Các xưởng tơ lụa lớn ở đây đều muốn giành lấy bọn họ, cục công thương cũng chuẩn bị hỗ trợ sản xuất vải lụa cao cấp. Nếu cô muốn tiếp tục làm việc với bọn họ thì có thể ở lại trong thành phố, tuổi tác không là vấn đề.”
“Không được.” Tôn Trừng lắc đầu: “Hận thù quá khứ của Tôn Trừng đã được hóa giải sạch sẽ, bây giờ tôi muốn quay về với A Lan, chăm sóc cha mẹ, người đã cho tôi sinh mạng lần hai cho đến hết quãng đời này. Ngoài quê hương ra thì bọn họ không có quen ở những nơi khác, hy vọng cuối cùng của người già vẫn luôn là lá rụng về cội.”
“Với tình hình này của cô….”
Thủy Lang suy nghĩ một chút rồi nói: “Tôi sẽ cho cô một lời khuyên, nghe hay không thì tùy cô.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT