Thuỷ Lang cầm lấy que pháo hoa với những tia lửa bắn tung toé, vẻ mặt của cô càng ngạc nhiên hơn, quả thực không thể tin nổi: “Anh công bằng chính trực như thế mà lại mang đồ bị tịch thu về nhà!”
Chu Quang Hách nắm lấy tay Thủy Lang, vung lên một vòng, pháo hoa lập tức biến thành một vòng lửa. Từng tia lửa nhỏ xuất hiện, trong đẹp đẽ và ấm áp hơn nhiều khi cầm trên tay: “Hai thằng nhóc này thật sự không lừa anh, chỉ là hơi thiếu sót chút thôi.”
Thuỷ Lang đang đắm mình nhìn vào không trung nên cũng không mấy để ý.
Chu Quang Hách nhìn pháo hoa đã tắt trong tay sau đó nhìn vẻ mặt đờ đẫn của Thủy Lang, anh cười nói: “Mấy đứa nhỏ muốn đi chơi sau khi ăn tối đêm giao thừa tạm thời không được phép đốt pháo hoa, mang theo pháo hoa dễ cháy nổ này và chạy lung tung là vi phạm quy định. Nhưng chúng chỉ mới khoảng mười ba mười bốn tuổi, nay lại còn là đêm 30. Sau khi dạy cho bọn nhóc một bài học thì anh đã cho chúng về nhà, trước khi rời đi chúng tự động nộp thứ này cho anh.”
Thủy Lang phản ứng lại, cầm lấy que thép đã cháy hết, chẳng còn chút bột pháo nào từ tay anh, không thể nhịn được mà mỉm cười: “Bất ngờ thật, nhìn đẹp lắm.”
“Còn một cái nữa, lúc nãy em vẫn chưa thấy, cái này đẹp lắm.”
Chu Quang Hách cầm que pháo đầy màu sắc, trên đầu có viên màu xanh giống như viên đạn: “Em cầm lấy đi, để anh đốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT