Thủy Lang đi bộ chảy cả mồ hôi hột, bưng trà lên uống “ừng ực ừng ực”: “Lãng phí trà ngon của cậu rồi, đều tại bọn họ keo kiệt quá. Giữa trưa nắng nóng không ngồi xe buýt mà nhất quyết phải phơi nắng đi bộ về.”
“Rót cho cô ấy thêm ly nữa’’ Cục trưởng Chu cười nói: “Mà thôi, cứ đưa cả ấm trà vào đây, hôm nay thật sự là quá nóng rồi.”
“Đồng chí Thủy Lang, cô mau nói đi.’’ Cục trưởng Bạch trà cũng chưa kịp uống, ngồi xuống bên cạnh Thủy Lang: “Sách thiếu nhi là bản quyền của một mình cô, mấy triệu quyển, mỗi quyển bảy xu. Năm triệu bản là 35000000 tệ, giảm đi một nữa thì cũng gần 20000000 tệ rồi, 20000000 tệ đó!”
“Không thể giảm một nửa được.” Cục trưởng Chu xua tay, sau đó vẻ mặt rất nghiêm túc: “Nhưng cho dù là 20% 30%, thì cũng không phải là một con số nhỏ. Hơn nữa, với đà phát triển của hiện tại, doanh số bán hàng không ngừng tăng lên, đây mới chỉ là ở Thượng Hải. Ấn bản thứ hai, thứ ba có thể được xuất bản trên toàn quốc, số tiền sẽ tiếp tục tăng lên nữa. Đây là bản quyền của cô, cô thật sự đã suy nghĩ kỹ càng chưa?”
Cục trưởng Bạch xen vào: “Nếu tính về sau thì thôn Bình An cũng không cần đến số tiền lớn như vậy.”
“Vừa nãy tôi đã nói rồi, gửi đến tài khoản quỹ cải cách của Sở Quản lý Bất động sản quận Phục Mậu. Tài chính của đất nước gặp khó khăn, về sau cũng sẽ ùn ùn đổi mới không ngừng. Chủ đề sáng tác của quyển sách thiếu nhi này, con người, sự việc đều được lấy từ thôn Bình An. Tôi cũng chỉ đóng góp một chút, giúp vẽ ra.”
Thủy Lang nhận lấy ly trà mới mà thư ký Lưu đưa tới: “Cũng coi như lấy của dân thì dùng cho dân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT